Chương trước
Chương sau
Cổ kiếm tranh minh, cường quang chiếu thấu Chư Thiên, rạch ra vạn cổ, khí tức khủng bố tới gần Thánh Hoàng cuồn cuộn khắp đất trời.

- Phá diệt mảnh không gian này, đừng cho Sí Thiên giới rút lui khỏi thế giới thực!

Mười tám Kim Ô tập trung chật ních cả bầu trời, phần phật tung bay, nhấc lên ngàn vạn cơn gió lốc liệt diễm, tàn phá bừa bãi, đảo loạn vạn vật Chư Thiên, mỗi cái đều là dùng Tinh Kim sáng chói đúc thành, ngay cả mặt cờ đều là màu hoàng kim, bên trên là Thần Điểu Kim Ô, phảng phất tái hiện uy lực Kim Ô Hồng Hoang.

- Phần Thiên Thần Hoàng, ngươi đừng mơ tưởng đào thoát được!

Trong không gian vỡ vụn, Chu Diễm điên cuồng giết ra, da tróc thịt bong, lộ ra cả xương cốt cùng nội tạng rách rưới, nhưng gương mặt hắn lại dữ tợn, đỉnh đầu xuất hiện ánh sáng, đất trời ba động khiến cho những Thánh Linh ở xung quanh đang bộc phát bị kinh hãi.

Đó là một sợi huyền hỏa, đến từ ao nguyên hỏa của hoàng cung Cửu Thiên, có được từng tia từng tia thần uy, cường quang quá thịnh, ngay cả vạn mặt trời tập hợp cùng một chỗ, cũng không có ánh sáng thịnh bằng.

Chu Diễm phóng thích liệt diễm ngập trời, diễn biến tuyệt thế Thiên Đao, sợi thần viêm kia thì nhanh chóng lan tràn, xen lẫn, dung nhập vào tuyệt thế Thiên Đạo, trong chốc lát uy lực và năng lượng cứ như có thể đè sập Chư Thiên vạn giới.

Giờ khắc này, thiên băng địa liệt, khung trời đổ sụp.

Năng lượng tuôn ra như thiên tai, chấn động càn khôn, tàn phá mấy trăm dặm toàn trường.

Tất cả hoàng tộc không kịp chuẩn bị, đều bị khủng bố ba động hất tung bay.

Mặc cho địa vị ngươi tôn quý như thế nào, thiên phú cường thịnh như thế nào, dưới sự của các vũ khí cấm kỵ hoàng đạo, thì tất cả đều bị trọng thương, thậm chí là trực tiếp chôn vùi.

Máu tươi, thịt nát, tàn chi, đều giống như như mưa mà bay lả tả!

Mấy triệu người vây xem tụ tập trong dãy núi càng bi thảm, hơn hai trăm ngàn sinh linh phía trước nhất lập tức vỡ vụn trong nháy mắt, hóa thành cặn bã, thậm chí bọn hắn đều không hiểu đã xảy ra chuyện gì, ngay cả một kêu to đều không có phát ra tới.

Năng lượng cuồn cuộn tuôn ra không dứt, lao nhanh xâm nhập về nơi càng xa xôi hơn.

Mặt đất xung quanh Đại La sơn sụt lún, vết nứt lan tràn, núi cao đều bị vỡ nát, cây rừng biến thành bụi, cuồng phong, cát bụi, giống như là có hàng tỷ binh mã đang phóng tới, kéo đến bốn phương tám hướng.

Càng nhiều người vây xem bị vô tình nuốt hết, mạng người trở thành thứ không đáng giá tiền nhất, yếu ớt nhất.

- Cản bọn họ lại!!

Thao Thiết Yêu tộc, Thiên Cực giới, Sinh Mệnh Thần Điện, Tru Thiên Thần Điện, Cửu Thiên Thần Giáo liên tiếp ổn định, toàn diện bộc phát.

Mặc dù Khương Phàm hành động trước, may mắn đào thoát, nhưng Sí Thiên giới còn không có lui về hư không, chỉ cần bọn hắn toàn diện hoắc loạn mảnh không gian này, là có thể giam cầm Sí Thiên giới ở nơi đó, sau đó xé ra mê vụ Hỗn Độn, giết vào bên trong.

Khương Phàm mọc cánh cũng khó thoát!

Tất cả mọi người ở bên trong Sí Thiên giới mặc cho bọn hắn xâm lược!

Nhưng, con đường Hỗn Độn của Sí Thiên giới lại kịch liệt cuồn cuộn, trước khi đất trời bị giam cầm cùng thế công hủy diệt giáng lâm, nó đã được phong bế toàn diện.

- Chuyện của Xích Thiên hoàng thành, các ngươi không nhớ nữa sao? Muốn hủy diệt Sí Thiên giới? Trước tiên cần phải tìm kiếm đáy Sí Thiên giới!!

Bên trong Sí Thiên giới truyền ra tiếng hò hét hùng hậu của Khương Phàm.

Ngay sau đó, ầm ầm tiếng vang, đất trời lay động, Sí Thiên giới không lùi mà tiến tới, cuồng kích thế giới thật, không gian sụp ra như sóng triều dâng cao đến vô tận, quét sạch vài trăm dặm hay đến hơn nghìn dặm, thậm chí còn tác động đến mấy vạn dặm, thậm chí là toàn bộ đại địa Thương Huyền ở Tây Bộ.

Không gian lao nhanh, liên miên bất tuyệt, cuồn cuộn mãnh liệt, giống như Chư Thần gầm thét.

Tất cả thế công mà các Thánh Vương Thánh Linh thúc giục, tại thời khắc này đã toàn diện tan rã.

Thủy triều Hỗn Độn xung quanh Sí Thiên giới bạo động toàn diện, diễn biến ra phong vũ lôi điện, sông núi cây rừng, giống như Hồng Hoang rơi xuống, khai thiên tích địa, thế giới mới tinh đang thai nghén.

Trong cuồng triều oanh động Hỗn Độn, một con rồng lớn hoành không đến hiện thực, quay quanh trong hư vô, ẩn hiện giữa đất trời, Đại Long tóa ra cường quang vô biên, mỗi tia ánh sáng chiếu xạ đều giống như mặt trời sáng chói, long uy phun trào đều như Thần Linh thức tỉnh.

- Đó là cái gì?


Diêu Lăng Vi, miếu chủ, tế tự, Kim Ô, thậm chí Chu Diễm đều cưỡng bức đứng giữa không trung, rung động nhìn không gian bạo động toàn diện, ngước nhìn tuyệt thế Cự Long Hỗn Độn ẩn hiện giữa đất trời.

Ầm ầm!

Thanh triều bạo động liên miên bất tuyệt như khai thiên tích địa.

Con Cự Long kia thực sự quá to lớn, lớn đến nỗi cứ như có thể đè sập vạn giới, đầu đuôi đụng vào nhau, cuốn lấy toàn bộ Sí Thiên giới, những tia sáng vô tận chiếu rọi khắp nơi, tịnh hóa mỗi một tấc không gian.

Như là cổ kim Hồng Hoang Cự Long đang tái sinh, khí tức tuyệt vọng tràn ngập ra, đây căn bản không phải là năng lượng mà sinh linh hạ giới có thể tiếp nhận.

Rống!!

Cự Long ngẩng đầu, gào thét giữa càn khôn!

Trong chớp mắt, không gian lại lần nữa bạo động, vô tận triều dâng liên miên bất tuyệt, lao nhanh mấy chục vạn dặm, phảng phất Thương Thiên muốn đổ sụp xuống tới, đè ép đại địa Tây Bộ.

Mấy chục vạn sinh linh vây xem ở bên ngoài sợ hãi quỳ xuống đất, có kẻ ngạt thở hôn mê, có người toàn thân run rẩy, bái phục bất an.

Không gian bạo động kinh khủng, long uy Hỗn Độn kinh nhiếp vạn vật, cũng tại thời khắc này truyền đến chiến trường Thiên Khải, chạm tới hàng vạn pháp tắc, đánh thức Long tộc ở bên ngoài mấy triệu dặm!

- Thần uy?

- Sí Thiên có thần?

Tất cả Thánh Vương như tê cả da đầu, hoảng sợ rút lui đi hơn mười dặm, rung động nhìn lên bầu trời.

Tỷ muội Đông Hoàng Như Ảnh đứng sau lưng Đông Hoàng Hoa Thanh, ánh mắt lắc lư, khó có thể tin nhìn qua long ảnh to lớn quay quanh trong hư không, chỉ riêng đôi mắt mông lung kia tựa như cự nhạc cao vạn trượng, thần uy kinh khủng thấm vào lấy mỗi một góc trên không gian này, kích thích thần hồn, huyết nhục của bọn hắn.

Giờ khắc này, nàng đột nhiên nhớ tới nửa câu Khương Phàm nói —— bọn hắn lại biết bọn hắn phải đối mặt là ai chăng?

- Hỗn Độn Cự Long... Hỗn Độn Cự Long...

Cường giả Hỗn Độn Tử Phủ run lẩy bẩy giữa đất trời bạo động, làm người thừa kế huyết mạch Hỗn Độn, bọn hắn là người có cảm nhận mãnh liệt nhất trong tất cả hoàng tộc.

- Sí Thiên có thần! Hỗn Độn Cự Long!

Đế Tử cau mày, vẻ mặt nghiêm trọng tới cực điểm, một màn này triệt để vượt ra khỏi phạm vi mong muốn của hắn.

- Ngoài Tu La, còn có Thần Linh? Rốt cuộc hắn còn ẩn giấu bao nhiêu bí mật!

Nhân Hoàng Huyền Nguyệt, Tiêu Tấn Võ suýt chút nữa thì đã quỳ xuống, trước trước sau sau chờ đợi ‘cái chết của Khương Phàm’ đã mấy tháng, vậy mà lại nghênh đón siêu cấp nghịch chuyển khủng bố như thế!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.