Chương trước
Chương sau
Dương Đồng Quang quát tháo:

- Ta đang tra hỏi ngươi, làm sao ngươi biết được!

- Ngươi tính là cái rắm gì! Ta muốn nói, đó là ta vui lòng, ngươi muốn biết, quỳ xuống đến mà hỏi!

- Làm càn!

- Lão già, ngươi có đảm lượng thì liền giết chết ta, không có can đảm ngươi phải kính lấy ta!

- Ngươi... Ngươi...

Dương Đồng Quang bỗng nhiên quay người, nói với Thánh Tổ đầu tiên, Dương Hồng Liệt:

- Nếu như bọn hắn đều đã chết, chúng ta cũng không cần phải lại đăng lâm Thiên Khải chiến trường. Không mưu đồ hoàng đạo, chúng ta không cần Thánh Vương. Dương gia chúng ta mặc dù sẽ mệt mỏi mấy chục năm mấy trăm năm, nhưng có kình hồn ngủ say trong tổ từ, Thiên Kiếm Thần Tông tuyệt đối không dám mạo phạm.

Sắc mặt Dương Hồng Liệt âm trầm, lại trầm mặc không nói gì.

Mặc dù hắn tức giận, bất mãn, nhưng hắn là Thánh Tổ đầu tiên, là người dẫn dắt Dương gia.

Thứ hắn cần là toàn cả gia tộc phụ trách phát triển, không chỉ là trước mắt, còn có tương lai.

Dương Thiên Hữu đã bị phế đi, rất có thể sẽ lập tức chết trên tay Dương Biện. Hai vị Thánh Tổ Dương gia đều đã chết, hắn và Dương Đồng Quang đều đã bốn năm trăm tuổi, tuổi thọ cũng không có bao nhiêu năm nữa.

Bảy phần cường giả Niết Bàn cảnh đều bị vây ở thế giới mới, chờ đợi cái chết.

Dương gia không chỉ có cao tầng mệt mỏi, trung tầng cũng có đoạn tầng. Tình huống Lý gia cũng không dễ chịu.

Cho nên Dương Biện nói không sai, Hải Thần đảo ở vào trình độ yếu nhất từ ngàn năm nay, thay lời khác mà nói, thế hệ này của bọn hắn lãng phí tài nguyên mà các vị tổ tiên dùng thời gian ngàn năm tích lũy, mà hết thảy này còn không phải chinh chiến Thiên Khải, mà bắt nguồn từ nội đấu.

Hắn sắp phải chết, hắn phải đối mặt với tiên tổ Dương gia như thế nào đây?

Sau khi hắn chết, Dương gia lại nên vượt qua trời đông giá rét như thế nào?

Dương Đồng Quang xem xét Dương Hồng Liệt trầm mặc, lập tức hô to:

- Thánh Tổ! Ngài không thể nào bị hắn mê hoặc! Hải Thần đảo chúng ta là bị thương tổn, nhưng chúng ta còn không có suy yếu đến không chịu nổi một kích. Nếu như thế giới mới thật sự vây chết tất cả mọi người ở bên trong, toàn bộ Thần Vực Chi Hải đều bị thương nặng, Thiên Kiếm Thần Tông làm hoàng đạo liền không khả năng tại trong vòng trăm năm xâm phạm bất kỳ thực lực bên nào. Chúng ta còn có Dương Thiên Khuyết, chúng ta còn có số lượng lớn tài nguyên mang về từ thế giới mới, chúng ta còn có thể phát triển!

- Dương Thiên Khuyết, còn sống??

Dương Biện nhíu mày.

- Ngươi cho rằng thế nào? Mệnh của Dương Thiên Khuyết không có đến đường cùng, kẻ đáng chết chính là ngươi!

Dương Ngọc Chân ở phía xa hô to.

Dương Biện giơ cao Dương Thiên Hữu:

- Quá tốt rồi, ông trời mở mắt, để cho ta có thể tự mình giết đôi cẩu nam nữ các ngươi. Bảo Dương Thiên Khuyết cút ra đây, lập tức, nếu không ta giết Dương Thiên Hữu!

- Ngươi dám giết Dương Thiên Hữu, ngươi cũng đừng nghĩ sẽ còn sống mà đi ra khỏi Hải Thần đảo.

Dương Ngọc Chân quỳ xuống trước Dương Hồng Liệt, cao giọng thỉnh cầu:

- Thánh Tổ, Dương Biện đầy ngập thù hận, hận thấu tất cả mọi người của Dương gia, nếu như giao gia tộc đến trên tay hắn, rất có thể hắn sẽ hủy Dương gia, thậm chí hủy Hải Thần đảo. Xin ngài hãy nghĩ lại.

Thân tộc của Dương Ngọc Chân cũng đều nhao nhao quỳ xuống:

- Thánh Tổ, hắn là phản nghịch của Dương gia, lừa giết Thánh Tổ, mưu hại người thân, tội không thể tha. Hôm nay hắn đã tới chính là đến báo thù đến nhục nhã, chúng ta không thể bị hắn nắm mũi dẫn đi! Còn xin cưỡng ép bắt lấy.

Số lượng lớn tộc nhân Dương gia đều nhao nhao quỳ xuống, thỉnh cầu Thánh Tổ nghĩ lại.

Bọn hắn thực sự khó mà tiếp nhận tư thái điên cuồng bây giờ của Dương Biện, tuyệt đối không thể tùy ý bài bố.

Dương Hồng Liệt nhắm mắt lại, lâm vào lựa chọn đau đớn.

Hắn đương nhiên biết rõ trong lòng Dương Biện có hận, nhưng hắn càng cần hơn là cân nhắc sự phát triển của Dương gia.

Bây giờ nếu như hắn trực tiếp giết Dương Biện, đương nhiên thống khoái tất cả mọi người, nhưng nếu như sau này Dương gia thậm chí Hải Thần đảo thật sự gặp được nguy cơ, hắn chết cũng không nhắm mắt, hậu thế tử tôn càng có thể chịu tội, toàn bộ đều sẽ định ở trên đầu của hắn.

Muốn cùng Dương Biện thỏa hiệp sao?

Lấy oán giận của Dương Biện, cùng mâu thuẫn và hỗn loạn bây giờ của Dương gia, nếu như hơi khống chế không thích đáng, rất có thể Dương gia sẽ sụp đổ mất, càng sẽ liên luỵ đến Hải Thần đảo.

Dương Biện đột nhiên bay lên không, lên tiếng gào thét:

- Dương Thiên Khuyết, cút ra đây cho ta! Cút ra đây tiễn đưa cho Dương Thiên Hữu!

Dương Đồng Quang gầm thét:

- Câm miệng cho ta! Ngươi không được Dương gia tiếp nhận, ngươi là người ngoài, là tội nhân, ngươi không có tư cách hô to gọi nhỏ tại địa bàn Dương gia!

Dương Biện đột nhiên nhắm ngay Dương Ngọc Chân:

- Trong vòng một khắc đồng hồ, ta sẽ giết Dương Thiên Hữu. Không muốn nhìn con của ngươi chết thì kêu Dương Thiên Khuyết đi ra cho ta. Đừng cho rằng ta đang nói đùa, nếu hôm nay ta đã tới thì đã làm tốt chuẩn bị chịu chết.

- Nhanh đi mời tộc trưởng!

Dương Ngọc Chân không muốn bị uy hiếp, nhưng với tình huống này bây giờ, thật đúng là cần cái kẻ làm phụ thân Dương Thiên Khuyết kia ra mặt.

- Đứng lại cho ta, ai bảo các ngươi đi.

Dương Đồng Quang lập tức quát bảo ngưng lại.

- Cục diện này bây giờ, không phải hẳn là tộc trưởng nên ra mặt sao?

Dương Ngọc Chân đáp lễ.

- Đây cũng không phải chuyện nhà, mà là chuyện của gia tộc! Lẽ ra nên là Thánh Tổ chúng ta ra mặt.

- Dương Thiên Khuyết là phụ thân hắn, sinh dưỡng hắn, càng thích hợp đàm phán.

- Ta nói không được là không được.

- Vì sao?

- Không được!!

Dương Đồng Quang đưa ánh mắt cảnh cáo Dương Ngọc Chân.

Dương Ngọc Chân đang muốn chất vấn, đột nhiên nghĩ đến cái gì đó.

Chẳng lẽ Dương Thiên Khuyết đã được một vị Thái Cổ kình hồn nào đó tán thành, đang dung hợp??

Dương Biện nhìn Dương Đồng Quang, lại nhìn Dương Ngọc Chân, âm thầm cảnh giác.

Người của cả gia tộc đều tới, nếu như Dương Thiên Khuyết còn sống, vì sao lại không xuất hiện?

Vì sao Dương Đồng Quang lại muốn cực lực ngăn cản?

Dương Đồng Quang nói với Dương Hồng Liệt:

- Ta đề nghị lập tức xử tử Dương Biện, không thể để cho gia tộc rơi xuống tay của một kẻ như vậy, hắn thiên phú mạnh hơn, nhưng phẩm hạnh có vấn đề, trong lòng lại có hận, không thể thống lĩnh toàn tộc. Chúng ta không thể chỉ cân nhắc tình huống Dương gia, cũng phải cân nhắc cảm nhận của Lý gia cùng Ngụy gia. Bọn hắn tuyệt đối không thể nào tiếp nhận chúng ta mời Dương Biện về.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.