Khương Phàm ném di cốt Mãnh Mã Cự Tượng, Thái Thản Cự Viên, Hồng Hoang Man Long, còn có Thiên Bằng, Thao Thiết mà mình sưu tập ra.
- Đều là lão tổ tông trăm vạn năm trước, chỉ còn hài cốt, không có năng lượng gì, nhưng hẳn là nàng có thể điều khiển.
- Những vật này dùng hù dọa người vẫn được, thực tế không hiệu quả gì, chàng giữ đi.
- Vậy ta luyện, nói không chừng có thể luyện ra chút lực lượng Tổ Nguyên.
Khương Phàm ngồi xuống điều trị trạng thái, chuẩn bị luyện hóa toàn bộ di cốt.
Thiên Hậu không hề rời khỏi, mà đứng ở trước mặt hắn lẳng lặng nhìn hắn, sau đó... Giơ lên bàn tay nhỏ trắng noãn, vuốt lên gương mặt của hắn.
- Chàng gầy đi rồi.
Khương Phàm đang muốn định thần tu luyện, kết quả trong lòng khẽ run rẩy, xấu hổ cười một tiếng:
- Không sao, không cần lo lắng.
Thiên Hậu nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt gầy gò, ánh mắt lại nhìn chằm Khương Phàm.
Mặc dù Khương Phàm nhắm mắt lại, nhưng lại có thể rõ ràng cảm nhận được mình bị tập trung vào.
Hắn càng muốn trấn định, càng là chột dạ, trên trán đều đổ mồ hôi hột.
Tay Thiên Hậu rời khỏi, nhưng không đợi Khương Phàm thở phào, bàn tay nhỏ lại nhẹ nhàng đặt tại ngực của hắn.
Khương Phàm cuồng loạn trong lòng, bành bành bành, càng là muốn áp chế, càng là nhảy mạnh hơn, cảm giác đều muốn nhảy ra ngoài.
Thiên Hậu lấy tay ra, sau đó Khương Phàm thấp thỏm chờ đợi, rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-dai-chi-ton/3520368/chuong-1684.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.