Chương trước
Chương sau
Toàn trường oanh động, tất cả mọi người đều hoảng hốt, rung động, càng cảm nhận được mình nhỏ bé, cảm nhận được áp bách khiến mình hít thở không thông.

Đây là võ pháp sao?

Đây chính là thực lực Thánh Vương Thiên phẩm!

Đây chính là sự khủng bố của Thái Tuế Hình Phù Đồ!

Nhưng... thời điểm Hình Phù Đồ đang muốn tận tình thả ra, đột nhiên đã nhận ra nguy cơ.

Khương Phàm đâu?

Hắn bị đánh tới trên mặt đất, thời điểm vận dụng Chuyển Sinh Thuật, giống như liền biến mất.

Theo lý thuyết, Khương Phàm đang giết đỏ cả mắt, khẳng định liều chết dây dưa, không chỉ có sẽ kéo dài tấn công mạnh, càng sẽ điên cuồng ngăn cản hắn phóng thích Thần Nguyên.

Tại sao lại không có giết tới, làm sao lại không thấy đâu nữa?

Hình Phù Đồ lập tức cảnh giác!

Vào thời khắc này... địa tầng cuồn cuộn nổi lên ba động mãnh liệt, một cơn triều dâng để núi rừng rung chuyển, đột nhiên bộc phát từ sâu trong địa tầng.

Khương Phàm hiểu rất rõ Hình Phù Đồ, tại thời điểm đánh lui hắn cuối cùng, liền không có lại tiếp tục truy kích nữa, mà là lao thẳng đến địa tầng, cảm ngộ Đại Địa Mẫu Khí.

Lần này, hắn hoành hành bốn chỗ trong đất tầng, huy động lấy máu tươi, khắc hoạ pháp trận trong phạm vi lớn.

Lần này, hắn thiêu đốt huyết mạch, bức ra tinh huyết Kim Hoàng, cũng chính là thần huyết chiếm cứ tại xương sống.

Ngươi có Thần Nguyên chuyển thế, có thể lay động đại đạo.

Ta có thần huyết trùng sinh, dẫn bạo sơn hà.

Ầm ầm...

Đại Địa Mẫu Khí nhận huyết tế kích thích, ầm vang dẫn bạo.

Bởi vì là do thần huyết tế điện, phạm vi lần này đã mãnh liệt hơn, phạm vi to lớn hơn.

Năm mươi dặm đại địa, bỗng nhiên chìm xuống, sông lớn bị lún xuống, cây rừng bị chôn vùi, dung nham ở sâu trong địa tầng, cùng cung điện hài cốt được mai táng, đều triệt để kích phát ra.

Một loại uy lực táng diệt khủng bố tuyệt luân toàn diện dẫn bạo.

Đám người đứng ở phía trước nhất tại vòng chiến kia vội vàng không kịp chuẩn bị, bị uy lực táng diệt bay thẳng lên trời bao phủ, bị cơn bạo động trùng kích, ngay cả Khương Qua, Lưu trưởng lão và những kẻ kiêu ngạo đứng ở phía trước nhất đều bị vô tình nuốt vào.

Hình Phù Đồ cũng không ngoại lệ, dưới loại hủy diệt gần như thiên uy này, hắn đắp lên bao nhiêu thực lực áp chế cũng không chống đỡ được.

Khương Phàm liên tiếp cuồng chiến, đã vô cùng suy yếu, giờ phút này huyết tế sơn hà, suýt chút nữa đã hôn mê, nhưng, hắn còn có uy lực Chu Tước truyền thừa chân chính nghịch thiên.

Niết Bàn Thuật!

Trước khi hôn mê, Khương Phàm nhanh chóng thức tỉnh, uy thế mênh mông khuấy động toàn thân.

Tinh khí thần, toàn diện khôi phục đến đỉnh phong.

Điên cuồng nửa ngày, bị người ta giày vò gần chết, nhưng hắn lại đã đủ tức giận dồi dào để giết ra ngoài.

Đây chính là chỗ khủng bố của Chu Tước!

Khương Phàm lao thẳng đến Thái Tổ sơn, cường thế khống chế, hoành hành bên trong địa tầng bạo động.

Thần Nguyên Hình Phù Đồ thả ra đang nhanh chóng uể oải, thân thể nhận lấy trùng kích liên miên bất tuyệt táng diệt, cũng là chật vật không chịu nổi.

Đúng vào lúc này Khương Phàm lại giết tới.

- Súc sinh, đi chết đi!

Một tiếng rống to, như Địa Hoàng gào thét, đại địa vì đó mà sôi trào, chỉ trong chớp mắt, tất cả khí tức tai nạn đều ép tới phía Thái Tuế Hình Phù Đồ này.

Hình Phù Đồ giống như là một thuyền nhỏ dưới mưa to gió lớn, kịch liệt nhấc lên, tuyệt vọng bất lực, lúc nào cũng có thể lật úp.

Ầm ầm!

Thái Tổ sơn hoành hành địa tầng, cuồng bạo đánh tới Hình Phù Đồ.

Rốt cuộc Hình Phù Đồ cũng cảm thấy tuyệt vọng cùng nguy cơ trước nay chưa có, không có chút do dự gì, hắn điên cuồng thôi động Thần Nguyên đời thứ hai xung kích về đằng trước.

Đời đầu tiên giết tới phía trước, đời thứ hai theo sát ở phía sau.

Nhưng, đầu tiên là Thượng Thương áp chế, sau đó lại là địa tầng mai táng, uy thế Thần Nguyên dần dần yếu bớt.

Ầm ầm!

Thái Tổ sơn hoành hành không trở ngại, đối diện chấn vỡ nát Thần Nguyên đời đầu tiên, ngay sau đó lại đánh tới đời thứ hai, hoắc loạn mãnh liệt, lại lần nữa dẫn bạo địa tầng.

Nhìn Thái Tổ sơn gào thét lao đến, Hình Phù Đồ không còn bận tâm cái gọi là kiêu ngạo gì nữa, hắn triệu ra một miếng ngọc bài, cưỡng ép đánh nát, không gian xung quanh vặn vẹo, bao phủ hắn.

Đây là một loại vũ khí Không Gian cường đại, không chỉ là đảo loạn không gian, mà còn là tạo dựng con đường không gian càng ổn định, cưỡng ép di chuyển.

Thái Cổ Thần Miếu bảo hộ Hình Phù Đồ vô cùng toàn diện, mặc kệ hắn có nguyện ý hay không, thời điểm ra ngoài cũng sẽ cưỡng ép kín đáo đưa cho hắn số lượng lớn Bảo khí hộ thân.

Hình Phù Đồ luôn luôn khinh thường, nhưng giờ phút này nhưng vẫn dùng tới.

Khương Phàm không thể đánh chết Hình Phù Đồ, thầm nghĩ tiếc nuối, quả quyết quay người, lao thẳng đến bầu trời, nghĩ cách cứu Hướng Vãn Tình.

Lúc trước, thời điểm khi cuồng ngược Hình Phù Đồ, hắn đã có ý muốn di chuyển từ chiến trường đến chỗ Tạ Ninh.

Khi Sơn Hà Đại Táng bộc phát, mấy người Tạ Ninh cũng bị xung kích, ngay cả người hay xe đều bị nuốt hết.

Khổng Dung và các trưởng lão vùng vẫy giãy chết trong tầng đất, rốt cũng cuộc tìm được chiến xa, kéo lấy thoát khỏi đại địa, phóng lên không.

Ầm ầm!!

Đại địa nhấc lên, khí lãng dâng trào, Khương Phàm theo sát giết ra tới.

- Khương Phàm??

Bọn hắn cúi đầu nhìn lại, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, một người trong đó quả quyết quay người liền muốn chặn đánh.

Nhưng... Khương Phàm vừa lao ra trong chốc lát, trong tay đã lập tức kéo lấy xiềng xích tráng kiện, hai tay phồng lên, mãnh liệt một kích.

Thái Tổ sơn ầm ầm dâng lên, đối diện đập nát trưởng lão mệt mỏi, cũng hung hăng đánh tới chiếc chiến xa màu vàng óng kia.

Chiến xa run rẩy, cường quang ngập trời, Tạ Ninh cùng Hướng Vãn Tình ở phía trên toàn bộ đều bị tung bay ra ngoài.

- Công tử!

Các trưởng lão gào thét, không quan tâm gì mà liên tục đạp không phóng tới, toàn bộ nhào về phía Tạ Ninh.

Diệp Trục Thiên đã chết, nếu như Tạ Ninh lại chết, bọn hắn trăm lần chết cũng không đền được tội.

Tuy nhiên, Khương Phàm không có giết Tạ Ninh, mà là theo sát bay lên không, ôm lấy Hướng Vãn Tình mệt mỏi.

Mặc dù ý thức Hướng Vãn Tình bị khống chế, nhưng không có mất đi bản thân, rõ ràng biết chuyện gì đang xảy ra.

Tại một khắc bị cánh tay của Khương Phàm cường lực ôm lấy này, cảm giác an toàn trước nay chưa có đã để nàng nhịn không được mà ôm chặt hắn, nước mắt tràn mi mà ra.

- Cô đã an toàn, đi vào đây trước, ta phải giết tên súc sinh kia.

Khương Phàm khống chế xiềng xích của thanh đồng tiểu tháp muốn nàng đưa vào.

Hướng Vãn Tình tranh thủ thời gian ngăn hắn lại, mệt mỏi nói:

- An Nhiên còn sống!

- Còn sống??

Khương Phàm ánh mắt bắn ra tinh mang, gắt gao tiếp cận nàng.

- Sau khi chúng ta bị bắt, tặc điểu đã cứu nàng đi trước tiên.

- Vậy cô...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.