Chương trước
Chương sau
Kiếm thế tăng vọt, chém vỡ trời cao, cường quang xán lạn như mặt trời.

Khương Phàm lao tới, liệt diễm vờn quanh hai cánh phía sau, càng phun trào tử khí, giống như hai thanh tuyệt thế Thiên Đao, ngang nhiên phách trảm.

Ầm ầm!!

Đao kiếm cuồng kích, hoắc loạn thiên địa.

Cuồng phong vô tận nương theo năng lượng cường đại, khuấy động bốn phương tám hướng, âm thanh chấn động gần trăm dặm dãy núi.

- A? Ngươi có thể chống đỡ được thế công của ta?

Trong hỗn loạn, truyền đến một tiếng nói nhỏ kỳ quái của Khương Phàm.

Lan Đạo giận tím mặt, chết tiệt, ngươi vẫn rất ngoài ý muốn, lời này không phải hẳn là ta nói sao?

Khương Phàm vỗ cánh bay lên, thẳng tới năm ngàn mét trên không trung, rầm rầm rầm, liệt diễm cuồn cuộn, cuồn cuộn như biển lửa bao phủ khung trời.

Cường quang sáng chói, rọi khắp nơi trên dãy núi.

Nhiệt độ cao mãnh liệt, không gian vặn vẹo.

Một bức tranh rung động lòng người, trải rộng ra trong biển lửa vô tận.

Có Phượng Hoàng bay cao, uy hiếp tám phương; có Thiên Bằng kích thiên, hồi hộp dân chúng; có chim Loan vén núi, thánh uy cuồn cuộn; càng có Khổng Tước giương cánh, bá tuyệt một phương.

Nhiều loại mãnh cầm dục hỏa mà sinh trong liệt diễm, toàn bộ đều ngẩn đầu lên trời gáy to, cung phụng tuyệt thế đỉnh cao trên bức tranh, Chu Tước.

Chu Tước Phục Thiên Thuật!

Khương Phàm hiện ra thần uy Chu Tước, kéo lấy biển lửa ngập trời từ trên trời giáng xuống, thần uy cuồn cuộn, lệ khí vô biên, giống như dẫn lĩnh ức vạn mãnh cầm, cướp giết dân chúng.

Cái uy lực và năng lượng tuyệt thế kia, không chỉ có để các trưởng lão thần giáo rung động, cũng làm cho bọn người Lan Đạo hơi biến sắc.

- Lan Đạo ca ca, không nên khinh thường!

Lan Nguyệt lo lắng hô to.

- Đều đến đứng ta phía sau! Ai cũng không được nhúng tay, hắn là của ta! Như Ý, Cửu Trọng Môn!

Mái tóc đen suôn dài như thác nước của Lan Đạo tung bay, chiến ý mãnh liệt, hai tay nhanh chóng huy động, dẫn dắt từng tia huyết khí xông ra thân thể.

Oanh!

Rầm rầm rầm!!

Từng cánh cửa lớn ầm vang đứng vững, khí lãng ngập trời, cường quang vạn trượng.

Rầm rầm.

Những sợi xiềng xích sáng chói hoành kích tứ phía, va chạm khung trời, xâm nhập hư không, va chạm núi sông, chìm vào địa tầng.

Cửu Trọng Môn, cùng vùng thiên địa này triệt để hòa làm một thể.

Cánh cửa lớn đầu tiên, là mặt người trợn mắt.

Cánh cửa lớn thứ hai, là đầu thú dữ tợn.

Cánh cửa lớn thứ ba, là mặt quỷ tà ác.

Cánh cửa lớn thứ tư, là phật thủ trang nghiêm....

Cứ thế mà suy ra, chín cánh cửa lớn biểu tượng cho chín mặt của chúng sinh.

Cửu môn đứng vững, thế như núi lớn, tầng tầng nhắm ngay không trung.

Khương Phàm nhanh chóng lao xuống, tinh huyết Kim Hoàng nóng bỏng thiêu đốt, kích phát thần uy xương cột sống cùng mắt phải, phóng thích uy lực Chu Tước chân chính.

Tiến vào Niết Bàn cảnh, đã không cần hóa thân thành Yêu Thể.

Hình người hình thú, uy lực cùng cấp.

Một tiếng hét lên, đoạn cả trời cao.

Một tiếng bạo hưởng, giống như long trời lở đất, cánh cửa đầu tiên nổ tung, xiềng xích sụp đổ, liên luỵ khung trời, núi sông, dẫn phát bạo tạc mãnh liệt.

Ngay sau đó, đệ nhị trọng đệ tam trọng đệ tứ trọng... Tại trong biểu tình khiếp sợ của các trưởng lão thần giáo, Khương Phàm hoành hành bạo kích dễ như trở bàn tay, liên tiếp xuyên thủng bát trọng môn.

Cửa lớn sụp đổ, xiềng xích vỡ vụn, đất trời vặn vẹo, dẫn phát tầng tầng bạo tạc.

Khương Phàm cường thế vô địch, thân thể bảo tàng mở ra, hắn đã hiện ra thần lực Chu Tước.

Linh văn lại lần nữa thăng hoa, hắn đã đụng vào vấn đề Thánh Vương.

Nhưng... lúc đang va chạm đệ cửu trọng, trong chốc lát, cửa lớn ầm vang mở ra, trước mặt Lan Đạo đã diễn biến ra được Kiếm Nhận Phong Bạo mãnh liệt, thế như Cự Long, gào thét, đối diện bao phủ Khương Phàm.

Phốc phốc phốc!

Huyết nhục văng tung tóe, Khương Phàm tháo chạy.

- Ngươi muốn lĩnh giáo thiên tài Thần Giáo, ta thành toàn cho ngươi.

Lan Đạo dẫn dắt máu tươi Khương Phàm phun ra, ngưng tụ thành ba thanh huyết kiếm, bề mặt huyết kiếm sáng bóng trơn trượt, cái bóng là cảnh tượng đát trời hỗn loạn.

Có bầu trời, có núi cao, có rừng rậm, còn có năng lượng nổ tung nhấc lên thủy triều.

Sau đó... Ba tiếng bạo hưởng, ba thanh huyết kiếm thôn thiên nạp địa, cái bóng cảnh tượng trước đó được thu sạch nạp.

Phạm vi không gian mấy vạn mét liền sụp đổ!

Khung trời hắc ám, mây mù tiêu tán, năng lượng khô kiệt, chỉ còn lại lỗ đen.

Thương thương thương, tốc độ của ba thanh huyết kiếm tăng vọt, nhanh chóng tiêu xạ trong lỗ đen, lao thẳng đến Khương Phàm.

Một máu một thiên địa.

Một kiếm một thế giới.

Sau khi Khương Phàm nhấc lên hạ xuống, hắn cũng đã không chần chờ chút nào, lập tức huy động liệt diễm phóng lên tận trời.

Hai tay chụp lại, bắn ra huyết mạch, mang uy lực kháng thiên, giết vào lỗ đen, thẳng đến huyết kiếm.

Oanh!!

Huyết kiếm phía trước nhất ứng thanh bạo tạc, giống như là thế giới sụp đổ, rung chuyển càn khôn, năng lượng kinh khủng nổ lên triều cường.

Hai thanh huyết kiếm khác thì nhanh chóng phân tán, một trái một phải, tập kích Khương Phàm.

Hai cái cánh sau lưng Khương Phàm bỗng nhiên rõ ràng, giống như hai thanh Thiên Đao, phách trảm ở hai bên, huyết kiếm liền vỡ nát.

Ba nguồn năng lượng, giống như ba dòng lũ, chật ních trong lỗ đen, bao phủ lấy Khương Phàm.

Khương Phàm thẳng tiến không lùi, lao thẳng đến Lan Đạo, hỏa vũ hoa lệ bao trùm toàn thân, giống như chiến giáp cứng cỏi chống cự lại năng lượng hủy diệt.

- Ngươi không phải là đối thủ của ta.

Lan Đạo chân đạp mây mù, đứng ngạo nghễ giữa trời cao, mái tóc đen suôn dài như thác nước, cùng y phục trắng tung bay.

So với Khương Phàm cuồng bạo, hắn lại lộ ra sự phóng khoáng tự nhiên. . Truyện Võng Du

Hai tay của hắn nhanh chóng diễn biến, từng giọt máu tươi từ trên làn da thẩm thấu ra, lít nha lít nhít, che kín xung quanh.

Máu tươi bắn ra cường quang, chiếu sáng đất trời hỗn loạn.

Bang, thương thương thương...

Ba trăm giọt máu tươi, diễn biến thành ba trăm sợi xiềng xích màu máu, cuồng kích bầu trời, giao nhau bạo kích.

Toàn bộ bọn chúng đều tương thông cùng ý thức Lan Đạo, xen lẫn thành đại mạc tử vong, gào thét lên lao thẳng đến Khương Phàm.

Toàn thân Khương Phàm bạo động liệt diễm, sôi trào giữa trời cao, thương thương thương, tiếng tranh minh vang lên chói tai, ba ngàn sợi hỏa vũ thành hình.

Hỏa vũ cứng cỏi sắc bén, ánh lửa mãnh liệt, cường quang chói mắt, giống như ba ngàn con Chu Tước gáy to giữa trời cao, âm thanh chấn động trăm dặm sơn hà.

Lan Đạo nhíu mày, hai tay nhanh chóng giao thoa, ba trăm sợi xiềng xích một phân thành hai, hai diễn thành bốn, số lượng tăng vọt gấp đôi, toàn diện nghênh kích Khương Phàm.

Ầm ầm!

Giống như hai mảnh thủy triều kim huyết, toàn diện bạo kích tại khung trời hỗn loạn, nổ lên ngập trời, rung động lòng người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.