Chương trước
Chương sau
- Ta muốn xác định một vấn đề với Tề trưởng lão, nguyên nhân các ngươi truy tìm Niết Bàn Thạch là gì?

- Tìm tới Niết Bàn Thạch, nó cùng chủ nhân lưu đày của nó tới nơi khác biệt, bí mật giám sát, chờ đợi người có cảm ứng với Niết Bàn Thạch xuất hiện.

- Đến nay xuất hiện qua chưa?

- Từng mấy lần có tình huống đặc biệt, cuối cùng đều được chứng thực là hiểu lầm.

- Lần này thì sao?

- Lần này khả năng hẳn là cao nhất.

- Nếu đã như thế, ngài hoàn toàn có thể xin chỉ thị ngục chủ Hắc Ngục, đưa người thần bí kia tới, trực tiếp thăm dò Khương Phàm.

- Không được!! Tỷ lệ vẫn quá nhỏ! Không có chắc chắn tám phần mười, ngục chủ không thể thả hắn ra.

Tề trưởng lão quả quyết lắc đầu.

Tên gia hỏa nguy hiểm kia đã là Niết Bàn cảnh, một khi tìm được cơ hội đào thoát, bọn hắn rất khó lại bắt được, mà mối hận diệt tộc, càng có thể làm cho hắn điên cuồng trả thù.

Mộ Dung Tĩnh chần chờ một lát, nói:

- Nếu hắn không thể dùng, chúng ta thay những người khác.

- Ngươi có cách gì?

- Không phải Khương Phàm muốn 'kẻ thù' sao? Chúng ta cho hắn.

- Mang ta cho hắn? Để hắn chặt ta?

- Ha ha, Tề trưởng lão đừng kích động. Không phải các ngươi còn khống chế ba mươi sáu cái Niết Bàn Thạch sao? Mang mấy cái chủ nhân trong đó tới, ở ngay trước mặt Khương Phàm, giết! Hoặc là kín đáo đưa cho Khương Phàm, để Khương Phàm giết ngay trước mặt chúng ta! Nếu như Khương Phàm làm không được, hoặc là kiếm cớ từ chối, vậy đã nói rõ hắn có vấn đề lớn. Khả năng Khương Phàm có thể cảm nhận Niết Bàn Thạch liền có thể đạt tới tám phần.

Tề trưởng lão khẽ nhíu mày, đây cũng là một chủ ý.

Nhưng, mỗi cái Niết Bàn Thạch đều do trưởng lão chuyên môn phụ trách, mệnh lệnh rất rõ ràng —— chờ chết!

Nếu như hắn đi qua yêu cầu, chẳng khác nào muốn mạng của bọn hắn, bọn hắn chắc chắn sẽ không đồng ý.

- Tề trưởng lão suy nghĩ thật kỹ. Sứ mệnh của Hắc Ngục đã kéo dài hai trăm năm, nếu có thể cáo phá ở chỗ ngài đây, ngươi chính là công thần của Hắc Ngục.

Mộ Dung Tĩnh kích thích Tề trưởng lão.

Hắn đã thật lâu không cảm thấy hứng thú đối một sự kiện, lần này nhất định phải xác định bí mật của Niết Bàn Thạch là cái gì.

Khương Phàm yên lặng đi trên đường, cau mày.

Tên Mộ Dung Tĩnh này mang đến cho hắn một cảm giác thật không đơn giản.

Mà Nhân Gian Ngục liên tục phái người đến xò xét hắn, rõ ràng có chỗ hoài nghi đối với hắn. Loại hoài nghi này, còn có thể lại không ngừng gia tăng.

Mộ Dung Tĩnh dùng sự kiện Hồng Quán cắt vào, hẳn là từ nơi đó hoài nghi hắn.

Nhưng, coi như thời gian đảo lưu, hắn cũng muốn đốt đi Hồng Quán.

Là xúc động nhưng không hối hận.

Cũng may hắn đã cùng Sí Thiên giới có liên quan sâu hơn, không sợ Nhân Gian Ngục. Nhưng, thế lực Nhân Gian Ngục phức tạp, nếu như phát hiện phận của hắn, một tiếng tuyên cáo, bí mật của hắn liền để mọi người đều biết.

- Đầu tiên phải xác định rốt cuộc Nhân Gian Ngục có suy đoán gì đối với ta.

Khương Phàm càng nhăn chặt lông mày, đám gia hỏa kia đều quá tinh ranh rồi, nếu như tấp nập 'Tiếp xúc', rất dễ dàng biến khéo thành vụng.

Làm sao bây giờ?

Khương Phàm vừa đi vừa nghỉ, nghĩ đi nghĩ lại, đột nhiên linh quan lóe lên.

- Đúng rồi, sao ta lại quên hắn!



- Hùng, thế nào?

Khương Phàm gõ cửa điện thạch điện, chào hỏi Triệu Thế Hùng đang minh tưởng bên trong.

- Hùng??? Tạm thời còn sống.

Tình huống của Triệu Thế Hùng rất tồi tệ, thể hiện đau đớn, toàn thân căng cứng, huyết viêm không bị khống chế mãnh liệt nhấc lên.

Tựa như Đan Hoàng giải thích, khí tức sát lục của Sát Lục Huyết Viêm, Cùng Kỳ Huyết Viêm đều quá cường liệt, khi thân thể bắt đầu cưỡng ép cướp đoạt quyền khống chế, không có ý thức áp chế huyết viêm sẽ dần dần mất khống chế.

Khương Phàm rất khó tưởng tượng năm đó Triệu Thời Việt làm thế nào kiên trì nổi.

- Muốn nhờ ngươi một việc.

- Khách khí như vậy, là không có công việc tốt.

- Ly Hỏa Lô, đan thư của Ly Hỏa thánh địa, cao điệu mang đến Ly Hỏa thánh địa.

- Loại chuyện này nên để Giới Chủ an bài, không phải càng tốt sao?

- Đồ ai cũng đều có thể đưa, nhưng ta muốn người từ Ly Hỏa thánh địa tiếp, tận lực giữ bí mật.

- Người nào?

- Nạp Lan Thanh Cảnh.

- Chưa nghe nói qua.

- Ngươi cứ một mực nhận lấy là được.

- Ta sắp xếp người đi qua.

- Hôm nay liền đi.

- Được, hôm nay liền đi.

Triệu Thế Hùng rời khỏi thạch điện, ủy thác mấy vị huynh trưởng tự mình phụ trách.

Sau đó không lâu, Triệu Thế Kinh, Triệu Thế Võ từ Sí Thiên giới mời ra nguy nga Ly Hỏa Lô. Khi Bá Vương tự mình mang theo đầu lâu Tác Ngọc Đường truyền bày ra các thành khu Chiến quốc, bọn hắn cao điệu xuất phát, tiến về Ly Hỏa thánh địa cách đó mười vạn dặm.

Ba năm trước đây, Sí Thiên giới vì để có được Tác Ngọc Đường, cường thế đối kháng với Tử Vi thánh địa, tình cảnh còn giống như rõ mồn một trước mắt.

Ba năm sau, vậy mà Sí Thiên giới lại chém đầu Tác Ngọc Đường, cao điệu trả lại Ly Hỏa Lô.

Điều này không khỏi làm cho đám người trải qua sự kiện lần kia thổn thức không thôi, cũng làm cho mọi người rung động thế sự vô thường.

Nơi Ly Hỏa Lô đi qua, tất cả thế lực, vô số dân chúng, đều nhao nhao chú ý.

Bọn hắn đều hiểu, cái này không chỉ là Sí Thiên giới muốn cùng Ly Hỏa thánh địa hoà giải, càng là bởi vì Khương Phàm ở bên trong tác hợp điều giải.

Khương Phàm?

Đã từng là cái tên không người biết được, bây giờ đã truyền khắp đại lục Nam Bộ, không ai không biết không người không hay.

Trước đó bởi vì thánh địa đuổi đi, hoàng tộc vây bắt, rất nhiều người đều cảm giác hắn điên cuồng dừng ở đây, hắn huy hoàng cũng chỉ như phù dung sớm nở tối tàn, để lại cho mọi người dư vị sau cùng mà đàm tiếu, cùng ảnh hưởng địa vị hoàng tộc không thể rung chuyển.

Thế nhưng không đến nửa năm, Kiều gia và Ác Nhân cốc đào thoát vây bắt, liên sát hai vị Thánh Nhân hai vị Bán Thánh, Khương Phàm càng mạo hiểm tiếp cận Sí Thiên giới, đạt được địa vị vững chắc tại Sí Thiên giới.

Truyền kỳ, lần nữa rơi xuống trên thân Khương Phàm.

Bây giờ cao điệu trả lại Ly Hỏa Lô cho thánh địa, thanh danh càng là Khương Phàm được thọt tới độ cao mới.

Ai cũng biết bây giờ Khương Phàm đã không còn là 'Giặc cỏ', mà là trưởng lão tam đẳng của Sí Thiên giới.

Hắn có thể bằng vào tầng quan hệ này, một lần nữa 'Hợp tác' cùng thánh địa, từ đã từng là 'Con rơi' của thánh địa, bây giờ biến thành 'Quý khách' của thánh địa.

Khương Phàm còn có thể thôi động Sí Thiên giới, giữ gìn địa vị liên minh Thánh Địa Nam Bộ tại Nam Bộ.

Liên minh Thánh Địa Nam Bộ cũng có thể từ Vô Hồi Thánh Chủ dẫn đầu giơ cao tên 'Quý khách', một lần nữa giữ gìn Khương Phàm.

Cứ như vậy, trên mặt nổi lưng Khương Phàm tựa hai đại thế lực trung lập siêu cấp là 'liên minh Thánh Địa Nam Bộ' cùng 'Sí Thiên giới', sau lưng càng có hai lực lượng chiến đấu cường đại là Kiều gia và Ác Nhân cốc.

Ai còn dám xem nhẹ nam tử hơn hai mươi tuổi này?

Đại địa Nam Bộ mênh mông, hiển nhiên đã có một chỗ cắm dùi cho nam tử này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.