- Ta vẫn treo ở trong lòng, càng chân thành hơn so với các ngươi nói ngoài miệng.
Khương Phàm phất phất tay đối với Thánh Chủ.
Đám người bất đắc dĩ lắc đầu, đứa nhỏ này đúng là khác người.
Thánh Chủ nhìn chằm chằm Khương Phàm.
- Ngươi chạy đi đâu?
- Ra ngoài làm chút việc tư.
- Việc tư gì?
- Ta đi Lang Gia hoàng triều một chuyến, bắt Đại hoàng tử cùng Cửu công chúa trở về.
- Cái gì?
Tiêu Phượng Ngô suýt chút nữa cắn được đầu lưỡi.
Khương Phàm nhìn đám người:
- Có phải xảy ra chuyện gì hay không, Ly Hỏa thánh địa đã giải quyết chưa?
- Ngươi chờ chút đã, ngươi đem ai trở về rồi?
Khương Tuyền đều ngây ngẩn cả người.
- Trước đó không phải là bởi chuyện của Ly Hỏa thánh địa nên đã đem bọn hắn để lại chỗ cũ rồi sao, ta sợ tương lai bọn hắn không an phận, lại bắt trở về.
- Chính ngươi?
- Chuyện như thế này, càng ít người càng tốt.
- Bắt ở chỗ nào, ngươi chạy đến hoàng thành rồi?
- Bọn hắn bị giáng chức đến Bắc Cương, ta theo hơn nửa tháng, đuổi kịp bọn hắn tới Bạch Hổ quan.
Ngữ khí của Khương Phàm nhẹ nhõm tùy ý, để vẻ mặt của mọi người càng quái dị hơn.
Đứa nhỏ này thật đúng là sẽ ra tay bất ngờ.
Tuy nhiên ngay cả bọn hắn cũng đều không có nghĩ đến, bọn hắn có thể hiểu được khi Đại hoàng tử nhìn thấy Khương Phàm, vẻ mặt hẳn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-dai-chi-ton/3519395/chuong-711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.