- Cái tên Hàn Ngạo kia đúng là lừa đảo.
Khương Phàm bất đắc dĩ lắc đầu, nhớ kỹ lời Hàn Ngạo nói qua nơi này có rất nhiều Yêu thú, còn có chút hoa cỏ, có thể săn giết đến phối hợp tu luyện.
- Nơi này còn có cơ duyên khác sao?
Khương Phàm nói một mình, mặc dù trọng lực trận vực nơi này rất thích hợp để luyện thể, nhưng hình như là quá đơn điệu.
Nơi này có tư cách xưng gì mà gọi là cấm khu?
Lại còn là cấm khu hoàng tộc khống chế?
- Chẳng lẽ bên trong quặng sắt có cơ duyên?
Khương Phàm chú ý tới có người đục núi ở nơi xa, liền nâng tay lên gõ gõ núi đá hiện ra ánh sáng màu xanh bên cạnh, thanh âm ngột ngạt, vô cùng cứng rắn.
Tiếp theo dùng kim viêm nóng chảy, dung nham từ đầu ngón tay trượt xuống, để lại mấy giọt dịch màu xanh, giống như là kim loại.
- Đây là Thanh Sa Kim, vật liệu luyện khí rất không tệ.
Giọng Đan Hoàng xuất hiện ở trong đầu Khương Phàm.
- Trong núi đá khác biệt có quặng sắt khác biệt sao?
Khương Phàm nhìn qua núi đá chập trùng bát ngát, phổ biến đều lóe ra tia sáng, tốt, đây cũng là cơ duyên.
- Đem Thiết Long cổ thụ lấy ra nhìn xem.
Đan Hoàng nhắc nhở Khương Phàm.
- Quên nó mất.
Khương Phàm lấy Hoá Sinh Bát từ thanh đồng tiểu tháp ra, nắm chặt Thiết Long cổ thụ liền muốn rút ra.
- Ô... Ô... Thiết Long cổ thụ lại phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-dai-chi-ton/3519310/chuong-622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.