- Buông Tịch Nhan ra, chặt hai chân cô ta.
Lúc này, các Luyện Đan sư bỗng nhiên cao giọng la lên, biểu hiện rất nghiêm túc, ánh mắt lại có chút sốt ruột.
Vậy mà lại có thể phân tích ra hai loại dược liệu hoàn toàn không có chú ý tới, cái này cũng mang ý nghĩa khả năng vẫn còn. Cho nên tiến hành theo chất lượng, trước tiên thử hai cái chân một chút, sau đó lại luyện cả người.
Rầm rầm...
Xiềng xích nặng nề chậm rãi hạ xuống, đem Tịch Nhan nhìn không còn ra con người bỏ vào trên đài cao.
Tịch Nhan hấp hối, vẻ mặt ngốc trệ.
Nàng chuẩn bị từ bỏ.
Cả đời mình thật đáng thương, có cái gì đáng để lưu luyến. Từ khi sinh ra đến khi thức tỉnh linh văn. Từ khi tông môn đuổi đi, đến tỷ tỷ phản bội. Từ linh văn bị phế, đến lưu vong n Oán tràng. Vận mệnh nàng đều giống như đang bị trêu cợt, trào phúng.
Rốt cuộc cũng thăng hoa linh văn, cùng Ma Nữ hưởng một sinh mạng, giống như muốn bắt đầu lại tất cả, nhưng lại bị thánh địa bắt, xẻo thịt lấy máu, tàn nhẫn tách rời.
Cả đời này, chung quy cũng chỉ là một vở bi kịch.
- Ma Nữ, thân thể này, thuộc về ngươi. Linh hồn của ta, cũng thuộc về ngươi. Ta... Từ bỏ...
Tịch Nhan giật giật đôi môi khô khốc, chậm rãi nhắm mắt lại.
Nhưng, thời điểm hai mắt đang hoàn toàn bị bóng đêm che khuất, nàng lại theo bản năng trừng mắt lên nhìn. Trong tầm mắt mơ hồ giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-dai-chi-ton/3519142/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.