Chương trước
Chương sau
Loại đan dược này, loại đan thuật này quả thật không có duyên với mình.

- Chúng ta muốn tại lúc đang đấu giá trên đại hội mới giao cho Khương Hồng Võ. Chúng ta càng phải ở trước mặt mọi người biểu đạt lòng biết ơn với Khương Hồng Võ.

Mục đích của Cừu Nguyên Lương rất rõ ràng, chính là muốn làm cho tất cả mọi người đều nhìn thấy, để Khương Hồng Võ tha thứ cho bọn hắn.

Khương Hồng Võ tha thứ, chẳng khác nào Thiên Sư tông cũng sẽ tha thứ.

Thậm chí trong mắt số ít người, chuyện này chẳng khác gì là bọn hắn muốn cùng Thiên Sư tông liên minh. Cứ như vậy, liền có thể làm dịu tình cảnh Thiên Cương tông cực lớn.

Đương nhiên, đây chỉ là Cừu Nguyên Lương hi vọng bọn người Nạp Lan Thanh Lạc có thể hiểu được vấn đề.

Không biết là vô tình hay cố ý mà Nạp Lan Thanh Lạc lại nhìn Nạp Lan Thanh Cảnh.

Nạp Lan Thanh Cảnh lắc đầu nhẹ đến không thể nhận ra.

Nạp Lan Thanh Lạc đã hiểu.

- Đại hội đấu giá sau tám ngày nữa bắt đầu, trong vòng ba mươi ngày chia ra ba giai đoạn. Giai đoạn đầu tiên là công khai đấu giá, trong vòng hai mươi ngày; giai đoạn thứ hai là tinh phẩm giám bảo, trong vòng năm ngày; giai đoạn thứ ba, mới là chúng ta thay mặt các nơi để đấu giá. Cừu tông chủ, ngươi có thể trở về trước, chờ sau khi giai đoạn thứ ba bắt đầu, chúng ta sẽ đấu giá Thiên Nhân Đan đầu tiên.

Cừu Nguyên Lương hài lòng gật đầu.

- Như vậy rất tốt. Mặc dù không thể đấu giá ngay lập tức, nhưng cũng đã chờ năm tháng rồi, không ngại thêm một tháng này nữa.

Khuôn mặt nghiêm túc của Quý Khải Minh lộ ra mấy phần nụ cười.

- Cừu tông chủ, lão phu có một yêu cầu quá đáng, ta hy vọng có thể mang Thiên Nhân Đan mang về Ngọc Đỉnh tông, nghiên cứu mấy ngày, nhưng ta cam đoan, tuyệt đối sẽ không làm ảnh hưởng đến đan dược, càng sẽ không đổi ý nuốt riêng.

- Cái này...

- Quý Khải Minh ta lấy tín nghĩa Ngọc Đỉnh tông cam đoan, tuyệt đối không nó ý riêng, chỉ là hy vọng có thể nhìn kỹ loại đan dược này.

- Ta đương nhiên tin tưởng Quý tông chủ, chỉ là...

- Ba ngày, ta chỉ giữ lại ba ngày, thời gian vừa đến sẽ tự mình đưa về.

Quý Khải Minh khó mà đụng phải đan dược cấp bậc như vậy, quả thật đã động tâm.

Cừu Nguyên Lương do dự mãi, mỉm cười nói:

- Ta hiểu tâm tình của Quý tông chủ loại đan dược này đối với Luyện Đan sư mà nói là quá mê người, như vậy đi, ngài có thể giữ mười ngày, mười ngày sau, xin Quý tông chủ tự mình đưa về.

- Ha ha... Tốt tốt tốt! Nhất định, nhất định!

Quý Khải Minh cởi mở cười to, lần đầu tiên mới thấy gia hỏa này thuận mắt một chút.

- Thiên Cương tông chúng ta đã phạm sai lầm, nhưng chúng ta đều biết sai, chân thành hy vọng có thể được các tông thông cảm.

Cừu Nguyên Lương cho thấy tư thái rất thích hợp.

- Ha ha...

Quý Khải Minh lại chỉ cười cười, không có tỏ thái độ!

Chờ sau khi tông chủ Ngọc Đỉnh tông và Cừu Nguyên Lương đều rời khỏi. Nạp Lan Thanh Lạc khôi phục thanh lãnh cùng nghiêm túc như thường ngày

- Hắn mục đích gì?

Nạp Lan Thanh Cảnh lắc đầu nói:

- Không có có ý tốt! Trong lòng của hắn, có sát ý!

- Cừu Nguyên Lương bị đổ nước vào não rồi sao? Thiên Cương tông đều đã như thế này, hắn còn dám tới trêu chọc Khương Hồng Võ?

Nạp Lan Thanh Lạc biết hỗn đản này có ý khác.

Nạp Lan Thanh Cảnh nói.

- Ta vừa mới khôi phục linh văn, nhìn không thấu được tất cả, nhưng mục đích của hắn hẳn là giết Khương Hồng Võ, còn có một loại...

- Một loại gì?

- Một loại cảm giác ta không nói được, giống như là... Khát vọng!

Nạp Lan Thanh Cảnh chậm rãi lắc đầu, sát ý, khát vọng, chỉ có thể xác định được hai điểm.

Nếu như cảnh giới của mình cao thêm chút nữa, có lẽ có thể theo dõi càng nhiều rõ ràng hơn.

- Thiên Nhân Đan hẳn là thật, nếu như có thể tự nhiên lấy được là tốt nhất.

- Đệ ở lại đây, ta về Thiên Sư tông một chuyến.

Nạp Lan Thanh Lạc nghiêm túc suy nghĩ sau đó rời khỏi thành Bát Bảo, trở lại Thiên Sư tông thương lượng với Dạ Thiên Lan và báo với phụ thân mình.

Nạp Lan Sóc và Dạ Thiên Lan đều ngoài ý muốn và càng cảnh giác. Tuyệt đối không nghĩ tới, Thiên Cương tông đều đã như vậy rồi mà còn vọng tưởng tính toán bọn hắn.

Tuy nhiên Thiên Nhân Đan quả thực rất quan trọng, bọn hắn cần hỏi thăm ý kiến Khương Hồng Võ.

- Thiên Nhân Đan? Không cần! Thiên Cương tông không có có ý tốt, càng không thể muốn! Thời gian hoàng triều phản kích còn lại hơn nửa năm, ta có lòng tin sẽ đột phá!

Khương Hồng Võ quả quyết từ chối.

Nếu như Ngọc Đỉnh tông liên thủ với Đan quốc, cũng không thể hỗ trợ hắn tiến vào Niết Bàn cảnh.

Đó chính là vấn đề của chính hắn!

Hắn không cần lại bất chấp nguy hiểm chơi đùa cùng Thiên Cương tông.

Dạ Thiên Lan và Nạp Lan Sóc trao đổi ánh mắt, đều lộ ra mấy phần ý cười.

Khương Vương, thật quả quyết lại khôn khéo.

Vừa rồi bọn hắn còn lo lắng Khương Hồng Võ bị kích thích, sẽ mạo hiểm thăm dò Thiên Cương tông. Không nghĩ tới người ta lại trực tiếp cự tuyệt.

- Nhưng Thiên Nhân Đan đều đã đưa tới cửa. Có thể lấy thì vẫn là phải lấy.

- Ta không cần, Dạ tông chủ có thể dùng.

Khương Hồng Võ lại nhắc nhở một câu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.