Chương trước
Chương sau
Loại bảo bối này, há có thể thuộc về ngươi đơn giản như vậy!

Cừu Nguyên Lương chau mày, xác thực đã động tâm, nhưng... Quá mạo hiểm.

Cửu công chúa không nói thêm lời nào, nàng yên lặng chờ đợi Cừu Nguyên Lương quyết định.

Thật lâu...

Cừu Nguyên Lương cắn răng nói.

- Ta phối hợp với các ngươi, nhưng ta có một điều kiện.

Hắn không thèm đếm xỉa gì nữa.

Vì để thay đổi hiện trạng tông môn, cũng vì Thiên Nhân Đan, làm thôi.

- Nói! Chỉ cần ta có thể làm được, nhất định sẽ thỏa mãn ngươi.

- Đến lúc đó để Ly Hỏa thánh địa phối hợp ta diễn kịch, chế giễu ta bị gài bẫy.

- Đơn giản, ta thay Ly Hỏa thánh địa đồng ý.

- Còn có, ta muốn Ly Hỏa thánh địa tự tay viết thư, cam đoan Thiên Nhân Đan sau đó sẽ thuộc về ta.

- Cái này cũng không thành vấn đề, nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi phải phối hợp thật tốt, tuyệt đối không thể liên lụy đến hoàng thất, càng không thể lộ ra vấn đề.

Cừu Nguyên Lương hài lòng nhẹ gật đầu, chỉ cần không bị người khác chỉ trích là bọn hắn cấu kết Ly Hỏa thánh địa, Ngọc Đỉnh tông sẽ không có lý do chế tài bọn hắn.

- Tịch Nhan đâu? Ngươi đã tìm được chưa?

Cửu công chúa đứng dậy, nơi này không nên ở lâu.

- Tịch Nhan không ở Thánh Nữ tông, hình như không có trở về. Đệ tử của chúng ta đã tìm ròng rã ba tháng mới phát hiện được tung tích nàng.



Thành Bát Bảo mới!

- Các ngươi muốn đấu giá đan dược?

Nạp Lan Thanh Lạc sáng sớm đột nhiên bái phỏng tông chủ mới của Thiên Cương tông, Cừu Nguyên Lương nên đã tự mình tiếp đãi.

- Viên đan dược kia thật ra là cho Thiên Sư tông, lễ vật dành cho Khương Hồng Võ. Nhưng nó quá quý giá, chúng ta không thể cứ tuỳ tiện giao ra như vậy. Cho nên... Ha ha... Chúng ta muốn dùng phương thức bán đấu giá, mời toàn La Phù chứng kiến. Để Thiên Sư tông hài lòng, cũng để cho toàn La Phù nhìn thấy chúng ta có thành ý nhận sai lầm.

Cừu Nguyên Lương thể hiện vô cùng khách khí, chẳng những không có cao ngạo là Thánh linh văn, cũng không có uy nghiêm của một tông.

Nạp Lan Thanh Lạc ngược lại cũng không cảm thấy kỳ lạ khi Cừu Nguyên Lương khiêm tốn, trong mấy tháng này, người người kêu đánh Thiên Cương tông, toàn bộ quặng mỏ tinh thạch bị cướp đi, rất nhiều đệ tử trong tông đều chủ động rời khỏi. Nếu như không phải có chút nội tình, tông môn bình thường đều khó mà duy trì tu luyện được.

Nếu vị này tông chủ mới này kiêu ngạo chỉ sợ cũng sẽ bị tiêu tan sạch sẽ.

Nạp Lan Thanh Lạc cảm thấy kỳ lạ là Cừu Nguyên Lương có được đan dược gì mà lại phải cần toàn La Phù chứng kiến.

- Cừu tông chủ, ngươi hẳn là rõ ràng ân oán giữa Thiên Sư tông và Thiên Cương tông, đây cũng không phải là một hai viên đan dược là có thể bù đắp.

- Đây không phải đan dược bình thường. Là đan dược mà Thiên Cương tông chúng ta lặn lội đường xa ba vạn dặm mới tìm kiếm được. Là đan dược mà Thiên Cương tông chúng ta vận dụng tám chí bảo trấn tông mới đổi được.

Cừu Nguyên Lương thoáng hạ giọng, nghiêm túc nói:

- Đây là một viên đan dược có thể bảo đảm Khương Hồng Võ thuận lợi tiến vào Niết Bàn cảnh.

Nạp Lan Thanh Lạc nhìn chằm chằm Cừu Nguyên Lương:

- Cừu tông chủ đang nói đùa sao? Trên đời nào có đan dược nào trăm phần trăm bảo đảm bình ổn vượt qua Sinh Tử cảnh.

- Không thể tính trăm phần trăm, nhưng tối thiểu có thể có tám mươi phần trăm, còn lại những cái kia, phải xem ý trời.

Cừu Nguyên Lương cẩn thận khống chế khuôn biểu hiện trên mặt mình, cũng khống chế tâm tình mình.

Trước khi tới đây Cửu công chúa đã lặp đi lặp lại nhắc nhở qua nhất thiết phải cẩn thận ứng phó, linh văn Nạp Lan gia không chỉ có thể nhìn trộm năng lượng bảo vật mà còn có thể phỏng đoán lòng người.

- Xin hỏi Cừu tông chủ, viên đan dược này của ngươi là gì, lại là từ nơi nào cầu được?

Nạp Lan Thanh Lạc vẫn chưa tin có thể có loại đan dược này, cho dù là có, cũng Không thể nào bị Cừu Nguyên Lương đạt được.

- Đan dược tên là Thiên Nhân Đan, đến từ... Ly Hỏa thánh địa!

Cừu Nguyên Lương vừa nói ra lời này, gương mặt Nạp Lan Thanh Lạc rốt cuộc cũng có chút phản ứng.

- Tình cảnh Thiên Cương tông chúng ta các ngươi so với ai khác đều rất rõ ràng. Chúng ta đã phạm sai lầm, nhưng chúng ta rất muốn tìm cách cứu vãn, nghĩ tới nghĩ lui, liền nghĩ đến Khương Hồng Võ. Đan quốc chắc chắn sẽ không hỗ trợ, cũng chưa chắc có thể giúp một tay, cho nên... Đại trưởng lão đã nhắc đến Ly Hỏa thánh địa. Chúng ta đau khổ cầu xin ba tháng, dùng hết tất cả tài nguyên có thể dùng rốt cuộc cũng được Ly Hỏa thánh địa ban ân.

Cừu Nguyên Lương biểu hiện rất thành khẩn, thể hiện, ngữ khí đều là trên đường đi tới đây luyện đi luyện lại.

- Ta có thể nhìn không?

- Các ngươi không chỉ có thể nhìn mà còn có thể xin mời Ngọc Đỉnh tông tới kiểm tra. Nhưng chúng ta nhất định phải đợi đến đấu giá hội mới có thể chuyển giao đan dược, xin hiểu tâm tình của chúng ta.

- Ngươi chờ một lát!

Nạp Lan Thanh Lạc bước nhanh rời khỏi, nếu quả thật có thể có loại đan dược này, Khương Hồng Võ đột phá cơ bản liền có hi vọng.

Mà, bọn hắn còn có thể giữ được viên đan dược truyền kỳ kia, không cần cho Đan quốc.

Cừu Nguyên Lương thở phào một hơi ngồi ở trên ghế.

Trong phòng rất an tĩnh, chỉ còn lại có hắn, còn có... Nạp Lan Thanh Cảnh.

Nạp Lan Thanh Cảnh ngồi ở trên xe lăn, rất an tĩnh, rất ôn hòa, mang trên mặt nụ cười thản nhiên.

- Ngươi là... Nạp Lan Thanh Cảnh?

Cừu Nguyên Lương nhìn thiếu niên trước mặt.

Nghe nói Nạp Lan Sóc có ba hài tử.

Trưởng tử Nạp Lan Thanh Xuyên đang bị nhốt. Nhị nữ Nạp Lan Thanh Lạc, chủ quản mọi việc trong gia tộc. Tam tử Nạp Lan Thanh Cảnh là một phế vật.

- Cừu tông chủ, hân hạnh được gặp mặt.

Nạp Lan Thanh Cảnh mỉm cười gật đầu.

- Thành Bát Bảo xây dựng rất không tệ, nghe nói là ngươi giám sát?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.