Khương Phàm đang muốn bổ nhào qua, chợt cảm giác nữ hài có chút quen thuộc.
- Giao đan dược ra đây.
Có người kháng trụ cỗ xâm nhập kia, gào thét đánh tới.
- Cho ngươi?
Nữ hài nhi hơi do dự, lại đưa đan dược cho Khương Phàm.
Khương Phàm hơi kinh ngạc, có chút ngoài ý muốn, cũng có chút xúc động.
- Lấy đi!
Khương Phàm đột nhiên quay người, toàn thân sôi trào liệt diễm, một đầu voi lớn màu vàng hùng tráng thành hình, kim quang chói mắt, liệt diễm như thủy triều, nó giơ lên vòi voi, đạp trên lên liệt diễm mãnh liệt, đụng về phía trước.
Thần sắc nữ hài phức tạp nhìn Khương Phàm, nắm chặt đan dược, lui về trong bụi mù.
- Ta ở đây.
Khương Phàm triệu viên đan dược trong thanh đồng tiểu tháp ra, lập tức xông vào bụi mù.
Hắn cố ý dừng lại một lát, để sau khi mùi thuốc tràn ngập liền thu hồi đan dược, cấp tốc biến mất.
Số lượng lớn tán tu xông về phía nơi này.
Thế Nhưng... Không có người, mùi thuốc cũng dần dần tản đi.
Ầm ầm!
Cung điện sụp đổ trong vùng lôi đình đang bạo tạc, một đầu Lôi Thú phá tan bụi mù, phóng lên tận trời.
Lôi Thú nhìn như hùng sư, lại mọc ra đầu ưng to lớn, hai cái cánh triển khai tới mười mấy mét. Một tên nam tử thô cuồng ngồi xổm trên Lôi Thú, toàn thân đẫm máu, nắm trong tay đan dược đang phát sáng, mắt đầy cuồng nhiệt.
- Liêu Nguyên Giáp?
Độc Giác Thú dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-dai-chi-ton/3089432/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.