Lão nhân hơi híp mắt lại, nhưng nếu dùng tinh thạch thượng phẩm đến mua, xem bộ dáng là đệ tử đại tông.
Còn trẻ như vậy liền có thể có được hai mươi khỏa tinh thạch thượng phẩm, thân phận càng không đơn giản.
- Ta chỉ có bấy nhiêu đây.
- Vậy thì hôm nào lại đến, ta giữ lại cho ngươi.
Lão nhân phất tay, ra hiệu cho hắn rời khỏi.
Khương Phàm áp chế tàn đao càng ngày càng táo bạo lại, cắn răng một cái, từ trong thanh đồng tiểu tháp lấy ra một thanh hỏa kiếm, là một trong những bảo bối trộm được từ chỗ Song Đầu Cự Tích.
- Đổi không?!
Lão nhân nhìn hỏa kiếm, đáy mắt hiện lên đạo tinh mang.
Bảo bối tốt!
Hắn ngồi ở chỗ này đã mấy thập niên, thứ gì có phẩm cấp gì, cơ bản nhìn một chút liền có thể phân rõ ràng.
- Còn không hài lòng?
- Đây là đồ tốt nhất mà ta có thể lấy ra.
Khương Phàm nắm chặt hỏa kiếm, làm bộ muốn thu hồi lại.
- Kiếm, ta nhận. Quyền sáo thuộc về ngươi.
Lão nhân đem quyền sáo chuyển tới, thuận tay cầm hỏa kiếm lên, cẩn thận nghiên cứu.
Khương Phàm lấy quyền sáo đi, bước nhanh rời khỏi.
Thế nhưng... cỗ khí tức kia tới thật nhanh.
Khi Khương Phàm tìm tới bọn người Tiêu Phượng Ngô, thời điểm rời khỏi cửa điện, đối diện đã đụng phải một đám người áo đen.
- A?
Một thiếu nữ bị chen chúc ở giữa, đôi mắt to xinh đẹp sau mặt nạ mặt kia lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-dai-chi-ton/3089329/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.