Khương Phàm lắc đầu, nói sang chuyện khác:
- Cô cô, người thật chỉ nhỏ hơn Vương gia ba tuổi sao?
- Đúng vậy.
- Thế nào lại chỉ trông như hai mươi tuổi vậy.
Khương Tuyền cười xoa xoa đầu Khương Phàm:
- Miệng Tiểu gia hỏa thật ngọt. Cô cô ta có Trú Nhan Thuật. Có thể vĩnh viễn bảo trì tuổi trẻ? Đúng rồi, chờ ngươi ngày nào đó tìm được nữ hài mình thích, cô cô có thể dạy nàng.
Khương Tuyền bỗng nhiên nắm bả vai Khương Phàm, nhỏ giọng hỏi:
- Ngươi thích Yến Khinh Vũ kia sao?
- A? Ta mới mười ba tuổi.
- Ưa thích Dạ An Nhiên kia sao?
- Ta còn nhỏ.
- Đó chính là đều không có hứng thú. Chờ đến thánh địa, cô cô giới thiệu cho ngươi một người khác.
Khương Tuyền nháy mắt mấy cái với Khương Phàm, lại có chút hoạt bát.
Khương Phàm dở khóc dở cười:
- Ta thật cảm giác mình còn nhỏ.
- Ngươi đó là vì chưa có động lòng, nếu thật có cảm giác, con mắt đều sẽ sáng lên. Đàn ông các ngươi, khi tình yêu đến sẽ có thể không phân biệt tuổi tác.
Khương Tuyền úp sấp bên tai Khương Phàm, lặng lẽ nói nhỏ:
- Thánh địa chúng ta có rất nhiều tiểu cô nương xinh đẹp. Có một tiểu nha đầu thủy linh, ta nhìn đã rất yêu thích, chờ đến nơi đó, ta giới thiệu cho ngươi.
Khương Phàm lúng túng nhếch nhếch miệng, không nói thêm lời nào.
- Tuy nhiên, ngươi muốn theo đuổi người ta thì vẫn phải cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-dai-chi-ton/3089299/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.