Kế hoạch vốn là săn giết Độc Điệp, cưỡng đoạt thú nguyên, không nghĩ tới 'Đường Diễm' đã sớm ra tay, còn ném bạn mình xuống dưới.
Bọn hắn cũng không cần phải khách khí.
- Trận săn giết rất đặc sắc. Chúc mừng ngươi, lấy được thú nguyên.
Ánh mắt Diêm Lâu sáng rực nhìn chằm chằm Khương Phàm, gia hỏa này đúng là một nhân tài. Vậy mà lại có thể săn giết yêu vật kịch độc như Ngũ Thải Độc Điệp được.
- Nói điều kiện thả người đi.
Khương Phàm tra xét khí tức bọn đệ tử thánh địa này. Cảnh giới phổ biến đều ở nhị trọng thiên và tam trọng thiên, nhưng có hai tên ngũ trọng thiên.
Nhị tam trọng thiên, hẳn là đến rèn luyện. Ngũ trọng thiên, chắc chắn là đến bảo vệ. Mà, bọn hắn đều là đệ tử thiên tài được thánh địa bồi dưỡng, thực lực và vũ khí đều sẽ mạnh hơn Lục gia rất nhiều.
Nếu như liều mạng, không có phần thắng.
Chờ đợi, nhẫn nại, tìm cơ hội.
- Ly Hỏa thánh địa chúng ta là thánh địa, từ trước tới giờ không ép buộc người khác. Bằng hữu của ngươi từ trên trời đến rơi xuống, thương thế rất nặng, chúng ta căn bản không cần thiết cứu người, nhưng xuất phát từ tấm lòng thiện lương của thánh địa nên đã cứu được nàng. Ngươi chỉ cần thể hiện cảm tạ là được. Người, thì có thể bình yên vô sự đưa đến trên tay ngươi.
Diêm Lâu đứng sau lưng Dạ An Nhiên, bàn tay tái nhợt lạnh như băng bóp lấy cổ của nàng. Linh văn đầu lâu trên trán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-dai-chi-ton/2635951/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.