- Ta sẽ ta tận hết khả năng, mang nàng trở lại La Phù.
- Ừm, ta tin tưởng ngươi. Nhưng... Ta vẫn hi vọng ngươi có thể thề, bất luận như thế nào đều phải đem bọn hắn còn sống dẫn đi.
Quốc quân nhìn vào mắt Khương Phàm, bọn người Thường Lăng chính là hi vọng của Đan quốc, nếu như hắn có bất trắc gì, bọn người Thường Lăng lại gặp gặp ngoài ý muốn, Đan quốc liền sẽ bị hủy triệt để!
Khương Phàm có chút động lòng, trịnh trọng cho quốc quân thấy thái độ.
- Chỉ cần ta sống, Thường Lăng nhất định còn sống. Chỉ cần ta có thể trở về La Phù, nhất định mang theo Thường Lăng trở về.
Quốc quân mỉm cười, ôm lấy Thường Lăng.
- Đừng lại nhiều lời, cùng bọn người Khương Phàm đi thôi.
Hai mắt Thường Lăng mông lung, cố nén cảm xúc:
- Phụ thân, nhi thần ở La Phù đợi ngài.
Quốc quân đem một khối ngọc thạch cổ xưa treo ở trên cổ Thường Lăng.
- Trong này chứa đan kinh quý giá nhất cùng Linh Bảo Đan quốc, còn có đỉnh lô truyền thừa của Đan quốc, thay ta đưa đến La Phù.
Thường Lăng dùng sức nắm chặt ngọc thạch.
- Phụ thân yên tâm, nhi thần còn thì ngọc thạch sẽ còn.
Sau đó không lâu, quốc quân tự mình chọn lựa sáu mươi vị Luyện Đan sư bảy mươi vị hộ giả.
Tuổi của bọn hắn đều ở mười hai ~ mười ba tuổi, linh văn đều là ngũ phẩm lục phẩm, đại biểu cho hi vọng của Đan quốc.
Khương Phàm thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-dai-chi-ton/2635539/chuong-504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.