Sâu trong hào quang màu tím mơ hồ xuất hiện một phật ảnh khổng lồ, chắp tay trước ngực, nhanh chóng rộng mở.
Ầm ầm...
Hư không bạo động, cường quang như sấm, đạo đạo phật chưởng như mưa to đánh về phía Khương Phàm.
Sắc mặt Khương Phàm hơi biến đổi, đây là linh văn gì, lại là võ pháp gì.
- Hứa công tử, ngươi quá mức...
Nữ tử xinh đẹp nhắc nhở nam tử, nhưng không có ý ra tay.
Khương Phàm đẩy Thường Lăng ra, toàn thân nhấc lên liệt diễm, ngưng tụ hỏa dực, bay lên trời cao, đón Thiên Phật chưởng đang vọt tới.
Chu Tước trong khí hải gáy to, linh lực cuồn cuộn toàn thân.
Đại Thừa thánh văn của Khương Phàm thức tỉnh toàn diện, ngọn lửa màu vàng óng như núi lửa phun trào, quét sạch hơn hai trăm mét. Xa xa nhìn lại, giống như là hai mảnh hải triều lao nhanh va chạm vào nhau.
Phật chưởng che trời, kim viêm hóa tinh.
Tử quang kim viêm nuốt hết lẫn nhau trong chốc lát, kim viêm hỏa tinh bỗng nhiên thành hình, bạo kích phật chưởng.
Ầm ầm...
Hư không lay động, bạo động thông thiên.
Năng lượng ánh sáng lao nhanh tàn phá bừa bãi, thanh thế to lớn.
Tốc độ Khương Phàm không giảm, chiến ý dâng cao, ngang nhiên phá tan năng lượng kinh khủng kia, xuất hiện ở trước mặt nam tử.
Nam tử sắc mặt hơi biến, không chết? Lại còn có hỏa dực!
Chờ chút!
Là Thánh linh văn?
Khương Phàm ngang nhiên giết tới, trong khí hải nhấc lên thủy triều, cuồn cuộn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-dai-chi-ton/2635186/chuong-542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.