Vũ Văn Hàn Đào khẽ hắng đặng một tiếng rồi hỏi :
- Sau khi đại hiệp uống thuốc rồi có thấy phản ứng gì không?
Tiêu Lĩnh Vu đáp :
- Tiểu đệ uống thuốc rồi, tựa hồ bị chìm đắm vào trong cơn mê sảng, lại giống như một trường ác mộng.
Vũ Văn Hàn Đào nói :
- Khi tỉnh táo rồi thì làm sao?
Tiêu Lĩnh Vu nói :
- Trí nhớ hãy còn rõ mồn một.
Vũ Văn Hàn Đào hỏi tiếp :
- Trí nhớ thấy chuyện gì?
Tiêu Lĩnh Vu đáp :
- Dường như có liên quan đến Nam Cung cô nương.
Vũ Văn Hàn Đào lẳng lặng trầm tư hồi lâu rồi hỏi :
- Tiêu đại hiệp! Phải chăng đại hiệp nhớ thấy mình có hành động lầm lỗi?
Tiêu Lĩnh Vu đáp :
- Đúng thế! Tiểu đệ cảm thấy mình đã phạm một lầm lỗi rất lớn.
Vũ Văn Hàn Đào hỏi :
- Nam Cung cô nương có nói gì không?
Tiêu Lĩnh Vu đáp :
- Nam Cung cô nương nhất thiết phủ nhận. Cô bảo chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Chàng nói tiếp :
- Nhưng tiểu đệ nhớ rõ lắm.
Vũ Văn Hàn Đào nói :
- Về vụ này, trước khi tại hạ được gặp Nam Cung cô nương khó mà nói quyết.
Tiêu Lĩnh Vu hỏi :
- Vũ Văn huynh nói vậy thì phải đến núi Cửu Cung một chuyến hay sao?
Vũ Văn Hàn Đào đáp :
- Bất tất phải thế.
Tiêu Lĩnh Vu hỏi :
- Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-chi-than-cong/2452651/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.