Đỗ Cửu đáp :
- Đúng thế! Tiểu đệ biết rõ đó là cạm bẫy, nhưng chẳng thể không nói được.
Tiêu Lĩnh Vu nói :
- Không sao đâu! Đỗ huynh đệ cứ nói đi.
Đỗ Cửu đáp :
- Thẩm Mộc Phong bảo hắn đem Bách Lý cô nương lên núi Tuyết Phong. Nếu đại ca muốn gặp cô thì lên núi Tuyết Phong mà kiếm.
Thương Bát hỏi :
- Dãy núi Tuyết Phong dài hàng ngàn dặm mà Thẩm Mộc Phong không nói rõ chỗ nào thì kiếm làm sao được.
Đỗ Cửu đáp :
- Hắn không nói rõ nhưng có bảo là nếu đại ca dám đi thì hắn sẽ cho người tới đón.
Thương Bát nói :
- Bọn chúng tìm một nơi hiểm trở nhất trong dãy Tuyết Sơn bố trí mai phục rồi cho người ra đón tiếp thì chỗ dụng tâm của hắn là cản trở những tay trợ thủ của chúng ta.
Tiêu Lĩnh Vu cười mát đáp :
- Thẩm Mộc Phong lợi hại ở chỗ đó. Hắn bày đặt cạm bãy một cách lộ liễu, ai cũng thấy rõ nhưng lại chẳng thể không đi.
Thương Bát trầm ngâm một lát rồi nói :
- Bách Lý Băng cô nương gặp nguy hiểm, chúng ta không thể không đi giải cứu. Nhưng đại ca đi một mình là đúng ý hắn, thật nguy hiểm vô cùng.
Tiêu Lĩnh Vu đáp :
- Tiểu huynh không đi một mình thì người của Thẩm Mộc Phong tất chẳng chịu ra mặt. Chẳng lẽ chúng ta đi xục tìm trong tất cả hàng ngàn hàng vạn hang động trên dãy Tuyết Phong?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-chi-than-cong/2452571/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.