Lúc cô hoảng hốt lớn tiếng hô hoán, quên mất mình đang cải dạng nam trang. Thanh âm trong trẻo, hoàn toàn là giọng đàn bà.
Tiêu Lĩnh Vu xua tay nói :
- Băng nhi! Cứ buông tha họ đi. Ta đã hứa lời rồi.
Bách Lý Băng cất bước chạy về phía trước. Ngờ đâu chạy mấy bước đã ngã lăn ra.
Tiêu Lĩnh Vu giật mình kinh hãi, hấp tấp đỡ Bách Lý Băng dậy hỏi :
- Muội làm sao vậy?
Bách Lý Băng đáp :
- Hai chân tiểu muội nhũn ra, toàn thân bất lực…
Tiêu Lĩnh Vu cảnh giác, lớn tiếng quát :
- Đứng lại!
Chàng đề khí tung mình vọt theo, nhảy một cái xa hơn hai trượng.
Khinh công trác tuyệt, chàng chỉ nhảy hai cái đã tới sau lưng hai bà cháu Vu Dung. Chàng toan vươn tay ra nắm lấy thị thì đột nhiên đầu nhức mắt hoa, người lảo đảo muốn té. Chàng phải đề tụ chân khí mới đứng vững cho khỏi ngã.
Vu Dung khiếp sợ Tiêu Lĩnh Vu vô cùng. Vừa nghe chàng hô hoán thị vội dừng bước.
Thị quay đầu nhìn lại thấy Tiêu Lĩnh Vu lảo đảo tựa hồ không đứng vững, thị không khỏi ngẩn người ra.
Bỗng nghe Vu Bà nổi lên tràng cười rộ nói :
- Dung nhi! Ngươi lại giết hết bọn chúng đi.
Vu Dung sửng sốt hỏi :
- Tại sao vậy?
Vu Bà nhắc lại :
- Ta bảo ngươi giết hết chúng đi.
Vu Dung lại hỏi :
- Nhưng nhưng ơi! Nhưng nhưng có biết y là ai không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-chi-than-cong/2452531/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.