Vũ Văn Hàn Đào nói tiếp :
- Thẩm đại trang chúa giết tại hạ thì Trang chúa không thoát ra được, sau mấy ngày cũng chết đói. Bất quá chỉ chậm lại mấy ngày mà thôi chứ có khác gì?
Tiêu Lĩnh Vu bụng bảo dạ :
- Giỏi lắm! Lão gặp ta lấy chìa khóa mở cung cấm. Đó là cái may của lão, vậy mà bây giờ giở giọng khoác lác.
Chàng chỉ nghĩ vậy chứ không nói ra miệng. Hình thế cung cấm cực kỳ vi diệu. Vũ Văn Hàn Đào đề phòng dụng tâm của Thẩm Mộc Phong hơn là đối với chàng. Hai tay cáo già đấu trí với nhau, chàng ở giữa thành ra được lợi nhiều.
Lại nghe Thẩm Mộc Phong lanh lùng hỏi :
- Chẳng lẽ lão không sợ sau khi ra khỏi cấm cung ta vẫn giết lão như thường?
Vũ Văn Hào Đào đáp :
- Đó là việc về sau. Cầu ở người sao bằng cầu ở mình. Khi đó hoặc giả lão phu sẽ nghĩ ra phương pháp huyền diệu để đối phó với Đại trang chúa. Bây giờ lão phu muốn thương nghị cùng Đại trang chúa về công việc trước mắt.
Thẩm Mộc Phong dịu giọng :
- Hay lắm! Thẩm mỗ rửa tai nghe đây.
Vũ Văn Hàn Đào nhìn Tiêu Lĩnh Vu và Bách Lý Băng hỏi :
- Hai vị này là ai? Đại trang chúa đã nhận ra chưa?
Thẩm Mộc Phong lắc đầu đáp :
- Thẩm mỗ mới nhận ra hai gã không phải là người ở Bách Hoa sơn trang, còn lai lịch thế nào thì chưa hiểu rõ.
Vũ Văn Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-chi-than-cong/2452464/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.