Bách Lý Băng nói :
- Hừ! Tiểu muội coi Kim Hoa phu nhân chẳng thuận mắt chút nào.
Tiêu Lĩnh Vu hỏi :
- Tại sao vậy?
Bách Lý Băng đáp :
- Vì mụ đầy vẻ lẳng lơ chứ không phải là người đàn bà đứng đắn. Cần cho mụ nếm mùi đau khổ một chút mới được.
Tiêu Lĩnh Vu giật mình kinh hãi nghĩ thầm :
- Võ công Kim Hoa phu nhân không phải tầm thường. Nếu Băng nhi ngấm ngầm hạ thủ đột kích thì nhất định bị y phát giác. Khi đó sẽ gây nên cục diện rắc rối khó bề dàn xếp.
Trong lòng xoay chuyển ý nghĩ, chàng vội khuyên can :
- Băng nhi! Lúc này phải cố nín nhịn mới được. Chúng ta cốt sao vào được cung cấm, đừng để vì việc nhỏ mà hư việc lớn.
Bách Lý Băng liếc mắt nhìn Tiêu Lĩnh Vu mỉm cười nói :
- Tiểu muội nể mặt đại ca mà tạm thời nhiêu dung cho mụ.
Tiêu Lĩnh Vu lầm bầm :
- Nếu xảy cuộc động thủ thì chưa chắc cô đã địch nổi y.
Nhưng chàng sợ nói ra khiến Bách Lý Băng tức giận mà thêm rắc rối nên chàng đành để bụng. Chàng ngẩng đầu trông ra thấy Vũ Văn Hàn Đào vẫn chuyên tâm vào việc biên viết, không để ý gì đến Kim Hoa phu nhân.
Kim Hoa phu nhân ngồi một mình cũng buồn liền đứng dậy đi về phía Tiêu Lĩnh Vu. Bách Lý Băng chau mày đảo mắt nhìn đầm nước trong suốt.
Kim Hoa phu nhân từ từ bước tới trước mặt Tiêu Lĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-chi-than-cong/2452458/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.