Vũ Văn Hàn Đào vẻ mặt rất hòa ái nói :
- Ngươi đừng ngại chi hết. Bất luận ta đã biết hay chưa cũng cứ nói hết ra.
Tiêu Lĩnh Vu ngẫm nghĩ rồi đáp :
- Việc này có liên quan đến cấm...
Vũ Văn Hàn Đào bảo chàng :
- Nói khẽ chứ! Câu chuyện làm sao?
Tiêu Lĩnh Vu bụng bảo dạ :
- Lão vặn hỏi cấp bách quá, ta phải bịa chuyện ra nói cho thông mới được.
Trong lòng xoay chuyển ý nghĩ, miệng chàng đáp :
- Tại hạ đã trông thấy một công nhân đã lượm được chiếc vòng vàng ở bờ đầm bên vách núi dựng đứng.
Vũ Văn Hàn Đào hỏi :
- Cái vòng đó ở đâu?
Tiêu Lĩnh Vu đáp :
- Không hiểu y có giao lại cho giám công hay không, tại hạ chẳng thể biết được.
Vũ Văn Hàn Đào hỏi :
- Ông bạn có biết người đó không?
Tiêu Lĩnh Vu gật đầu đáp :
- Tại hạ có biết.
Vũ Văn Hàn Đào nói :
- Thế thì hay lắm. Ông bạn đi kiếm hắn lấy vòng lại ngay đem về cho lão phu xem coi. Không chừng cái vòng vàng đó có liên quan đến việc mở cấm cung.
Tiêu Lĩnh Vu động tâm tự nhủ :
- Sao ta không nhân cơ hội này bảo Băng nhi đi thông tin cho Trung Châu nhị cổ để chúng vào hang núi này.
Chàng liền nói :
- Giữa tại hạ và hắn chỉ quen biết nhau thôi chứ không thân tình. Nhưng Bách Lý huynh ở với gã lâu ngày, tại hạ đi không được việc bằng y.
Vũ Văn Hàn Đào nói :
- Thế cũng được. Bảo y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-chi-than-cong/21953/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.