Đạo trưởng ngừng lại một chút, đảo mắt nhìn quanh, nói tiếp :
- Mỗi khi Tiêu đại hiệp gặp nguy hiểm đều là tự y vượt qua. Chúng ta có giúp gì y đâu, mà đều trông vào tài trí và võ công của y. Nếu để người khác hóa trang làm Tiêu Lĩnh Vu thì chúng ta lại phải bảo vệ cho người đó. Như vậy đang ở ngôi chủ động há chẳng biến thành bị động ư?
Tôn Bất Tà nói :
- Đạo trưởng nói rất có lý.
Vô Vi đạo trưởng lại nói :
- Kiếm một người giả danh Tiêu Lĩnh Vu tức là nhất thiết phải đi giật lùi hay nói một cách rõ hơn là phải chạy trốn cho sức cùng lực kiệt. Đó là lý do thứ hai khiến chúng ta không thể để người khác mạo xưng Tiêu Lĩnh Vu được.
Tôn Bất Tà hỏi :
- Nếu Tiêu Lĩnh Vu chỉ là một hư vị chứ không lựa đích đáng là ai thì bảo vệ y bằng cách nào?
Vô Vi đạo trưởng nói :
- Vụ này không khó khăn gì. Bần đạo xin nói một điều tỷ dụ: tỷ nhụ như chúng ta bảo vệ một cỗ kiệu trong đó có Tiêu Lĩnh Vu ngồi. Địch nhân muốn hành thích dùng những ám khí kịch độc liệng vào trong cỗ kiệu thì người giả mạo không thoát khỏi. Thế là chúng ta không cứu được họ mà còn làm hại họ nữa.
Tôn Bất Tà nói :
- Ý kiến cao minh của đạo trưởng lão khiếu hóa hiểu rồi.
Vô Vi đạo trưởng đảo mắt nhìn Tiêu Lĩnh Vu hỏi :
- Tiêu đại hiệp định bao giờ khởi hành?
Tiêu Lĩnh Vu đáp :
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-chi-than-cong/21940/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.