Trong trạm dịch, thấy đám tư binh bao vây bên ngoài dần rút lui, Vương Xương Bình tuy hơi yên tâm, nhưng lại cảm thấy có gì đó không ổn.
Dù sư đệ Tạ Thanh Lâm của hắn bị kẹt ở nhà họ Giang, cũng không đến mức khiến họ buông lỏng cảnh giác với những người còn lại như vậy chứ? Đang chần chừ trong thư phòng, suy nghĩ xem rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu, thì nghe thấy tiếng bước chân vội vã truyền đến.
“Sư huynh!”
Khi Vương Xương Bình kịp phản ứng, hắn thấy sư đệ vốn luôn bình tĩnh điềm nhiên của mình đang hoảng hốt ôm một cô gái được quấn kín trong áo choàng, lao thẳng vào phòng.
Hắn nghĩ có chuyện gì xảy ra, vội vàng đi vào, nhưng lại bị vết bạt tai to tướng trên mặt sư đệ làm giật mình.
“Chuyện gì xảy ra vậy?” Vương Xương Bình nhíu mày nhìn Tạ Thanh Lâm, không khỏi tò mò.
“Minh Châu đỡ rượu thay ta” Tạ Thanh Lâm với gương mặt thanh tao như gió trăng, nhưng lại có một vết bạt tai to đùng, trong lòng khổ không nói nên lời
“Hình như trong rượu có thứ gì đó k*ch t*nh, huynh mau xem giúp nàng.”
Chuyện gì thế này? Gần như không chút do dự, Vương Xương Bình nghĩ cứu người là quan trọng, vừa đưa tay định kéo áo choàng để tìm cổ tay người trên giường bắt mạch.
Nhưng Tạ Thanh Lâm phản ứng quá nhanh, gần như không để hắn kịp nghĩ, đã kéo rèm giường xuống, chỉ thò ra một cánh tay cho hắn.
Vương Xương Bình sững sờ nhìn sư đệ, khóe miệng giật giật, nhưng phải cứu người gấp, đành thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-tuong-nam-nguyet-kim-an/5196772/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.