Trương Cẩn Y thờ thẫn đứng trước cửa nhà, cô ấn vân tay để mở cửa. Vô hồn đi vào trong, cô dường như không thể tin mình gặp lại Vu Bách Điền ở nơi này. Trong lòng đột ngột rối cả lên, cô không biết phải làm thế nào. Ngay lúc đó người Trương Cẩn Y nghĩ tới là Đàm Cảnh Nghi. Cô không nhịn được nữa, liền lấy điện thoại gọi cho Đàm Cảnh Nghi một cuộc. Đầu dây bên kia liền trả lời
[ Alo...Cẩn Y? ]
[ Anh có tiện nói chuyện một chút không? ]
[ Tất nhiên ]
[ Em gặp lại Vu Bách Điền rồi ]
[ Cái gì? Vu Bách Điền? Cậu ta xuất hiện rồi?]
Quan điện thoại Trương Cẩn Y cũng cảm nhận được sự bất ngờ và lo lắng của Đàm Cảnh Nghi, lúc đó cô mới cảm thấy bình tâm một chút
[ Đúng vậy ]
[ Em và cậu ấy đã nói chuyện? ]
[ Không....Anh ấy muốn nói chuyện nhưng em không muốn nghe ]
[ Vậy hiện tại em ổn chứ? ]
[ Có chút rối lòng. Nhưng bây giờ em bình tĩnh lại một chút rồi ]
[ Có chắc là sẽ ổn? ]
[ Chắc không sao đâu. Đàm tiên sinh anhđừng quá khẩn trương ]
[ Còn đùa được là ổn rồi!!! Có chuyện gì cứ gọi cho anh nhé ]
[ Vâng ]
Kết thúc cuộc trò chuyện Trương Cẩn Y mới thực sự ổn. Cô tắm rửa, ăn nhẹ một chút rồi nằm trên giường. Cô không sao vào giấc ngủ được. Quá khứ của 8 năm trước lại ập về như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-tien-sinh-anh-that-ngot-ngao/2805935/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.