Trong một quán Coffee sang trọng Đàm Cảnh Nghi ngồi nhâm nhi ly capuchino, mặt anh lạnh nhạt nhìn người đối diện. Người đối diện anh vẻ bề ngoài cũng vô cùng đẹp trai, mặt anh ấy hướng ra phía cửa sổ, không nhìn chính diện Đàm Cảnh Nghi 
- " Cậu hẹn tôi ra đây chỉ để im lặng??? Hay cậu muốn tôi nhìn cậu???"_ Đàm Cảnh Nghi 
Người đàn ông nghe vậy mới chuyển hướng sang nhìn Đàm Cảnh Nghi. Im lặng một chút mới bắt đầu lên tiếng 
- " Cậu và Trương Cẩn Y yêu nhau bao lâu rồi?"_ Người đàn ông hỏi 
- " Ảnh hưởng gì đến Vu tiên sinh sao?"_ Đàm Cảnh Nghi hờ hững hỏi 
- " Nếu cậu không thật lòng với cô ấy. Nếu cậu không chắc sẽ đối xử tốt với cô ấy thì hãy dừng lại. Tôi xin cậu...đừng như tôi...đừng làm tổn thương Cẩn Y "_ Vu Bách Điền 
Đàm Cảnh Nghi nhăn mặt, anh đặt tách cafe xuống. Vẻ mặt trở nên nghiêm nghị nhìn Vu Bách Điền 
- " Vu Bách Điền nhìn xem tôi là ai. Tôi là Đàm Cảnh Nghi, tôi không phải là cậu. Khi tôi đã quyết định một việc gì đó, tôi sẽ không bao giờ buông bỏ dù trời đất có sập. Tôi nghĩ cậu nên tìm cho mình một cô gái để yêu đương thay vì ngồi đây dặn dò chỉ dẫn Đàm Cảnh Nghi tôi yêu thương một người con gái. Vì về chủ đề này không chắc cậu hơn tôi đâu"_ Đàm Cảnh Nghi 
- " Nếu cậu đã nói vậy. Tôi an lòng để trở về Mỹ rồi"_ Vu Bách Điền 
- " Yên tâm đi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-tien-sinh-anh-that-ngot-ngao/2804776/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.