Trương Cẩn Y đành để cho Đàm Cảnh Nghi ở lại ngủ. Dù gì cũng không phải lần đầu tiên anh đòi ở lại, chỉ là có thêm một người nằm trên giường thôi mà...không vấn đề 
Trương Cẩn Y vào phòng trước, cô đang sửa lại chăn gối một chút thì Đàm Cảnh Nghi lẽo đẽo theo sau rồi đóng cửa lại. Theo phản xạ Trương Cẩn Y nghe tiếng đóng cửa cũng quay mặt lại nhìn. Nhưng mà...nhưng mà hôm nay vẻ mặt của Đàm Cảnh Nghi rất lạ, nhìn như cứ muốn ăn thịt cô vậy. Trương Cẩn Y cảm nhận được sự bất thường của anh nên mới hỏi 
- " Đàm Cảnh Nghi...Anh bày ra vẻ mặt đó là sao?"_ Trương Cẩn Y 
Đàm Cảnh Nghi ngay tức khắc lao tới phía cô, ôm chặt lấy cô 
- " Vẻ mặt này của anh sao chứ? Có phải rất đẹp trai không? "_ Đàm Cảnh Nghi 
- " Bớt tự luyến được không Đàm tiên sinh"_ Trương Cẩn Y 
- " Không ngờ gian ý của anh lại bị em phát hiện rồi"_ Đàm Cảnh Nghi vừa nói vừa phả hơi nóng rực từ hơi thở của mình vào tai của cô khiến cô không khỏi rùng mình nhẹ 
- " Ý anh là? Này...Đàm Cảnh Nghi anh dám làm bậy?"_ Trương Cẩn Y 
- " Em nghĩ anh dám không?"_Đàm Cảnh Nghi tà mị hỏi 
- " Anh bị điên sao? Đàm Cảnh Nghi chúng ta sắp kết hôn rồi. Anh ráng nhịn đi được không?"_ Trương Cẩn Y 
- " Em thật đen tối. Anh nãy giờ vẫn chưa nói muốn làm gì em cơ mà. Nhưng mà em đã nói vậy, trong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-tien-sinh-anh-that-ngot-ngao/2804770/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.