Quế Hoa kỳ thật cũng đã nhận ra biến hóa của Hàn Kính Tùng mấy ngày nay, từ sau khi nhìn thấy một đám quái vật kia, Hàn Kính Tùng vốn cả ngày bồi y chơi đùa bây giờ liền thay đổi. Hầu hết thời gian, Hàn Kính Tùng đều dành để bồi nhóm quái vật kia nhặt rác rưởi trên bãi biển, giống như muốn nhặt sạch toàn bộ rác rưởi ở Bắc Lục.
Có lẽ, đây là cách thức thân cận của đồng loại, chung quy, y với Hàn Kính Tùng vốn dĩ không phải đồng loại a.
Quế Hoa phiền muộn ôm một nồi lớn canh cá nấu hoa tươi, vuốt ve Tiểu Bảo đang lăn lộn trong lòng, cảm giác vắng vẻ mỗi lúc một dâng lên trong đôi mắt vàng kim.
Hàn Kính Tình cơ hồ bận rộn cả ngày ở bên ngoài cuối cùng cũng trở lại, đêm nay, hắn không có dẫn theo mấy bằng hữu Trung Lục lại đây.
Thấy Quế Hoa tịch mịch ôm một nồi canh cá, Hàn Kính Tùng cảm thấy trong lòng chua xót, hắn biết sống ở một nơi băng nguyên mờ mịt như Bắc Lục, chỉ có một mình thì sẽ cảm thấy cỡ nào tịch mịch.
Cho nên, hắn sợ hãi sự tịch mịch này, càng tưởng niệm người thân ở quê nhà,
“Quế Hoa, đang nấu canh cá a.”
Canh cá nấu hoa tươi là món duy nhất Quế Hoa làm, đại khái là vì chiếu cố khẩu vị của hai người, Quế Hoa sẽ thả những thứ hai người thích ăn – cá cùng hoa tươi, nhưng mà món ăn hỗn hợp như vậy, hương vị cũng theo đó mà thật sự cổ quái, kỳ thật, hắn tuyệt đối không động vào.
Thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-thu-chi-que-hoa/1333296/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.