Cuộc đời đã định sẵn hắn chỉ có thể gả cho Dung Hân, chứ không phải Hàn Ngọc Sanh.
Hứa Chuỗi Ngọc nhìn nữ nhân trước mắt, đột nhiên cảm thấy vừa buồn cười vừa hoang đường.
Hắn buông tay áo nàng ra, đôi mắt mở to, ánh mắt mê mang giống như muốn xuyên qua sương mù nhìn rõ nữ nhân này và những người xung quanh hắn.
Tại sao ngươi lại xuất hiện chậm như thế?
Hắn yên lặng hồi tưởng lại 17 năm qua, những việc khi còn nhỏ hắn đã dần dần không nhớ rõ, chỉ có thể nhớ rõ thời gian từ lúc hắn 10 tuổi.
Trước khi 14 tuổi, hắn sống rất sung sướng tự tại, nhưng lại có chút trống rỗng. Lúc đến tuổi hứa hôn, hắn sống ở Hứa gia càng lúc càng khó khăn.
Từ trước đến này, nhi tử của Hứa gia chỉ có một tác dụng duy nhất, đó là giúp con đường làm quan của Hứa gia thêm dệt hoa trên gấm, vậy nên hắn tồn tại để liên hôn cho gia tộc.
Dù vậy, hắn cũng chỉ nhẫn nhục chịu đựng không phản kháng. Hắn nghĩ cùng lắm là sống cô độc một mình trong suốt nửa đời còn lại, mà chuyện này đối với hắn thì chẳng có gì đáng sợ.
Trước khi gặp được Hàn Ngọc Sanh, hắn vẫn luôn cho rằng, nam tử thế gian này tranh tới tranh lui, chẳng qua là tranh được thê chủ sủng ái, rời khỏi thê chủ liền giống như không thể sống nổi nữa. Nếu nhân sinh là như thế, hắn thà không cần.
Chẳng qua..
Hắn nhếch miệng, đột nhiên cười.
"Ngươi.. Rốt cuộc ngươi thích ta ở điểm nào?"
Hắn vẫn hỏi lại vấn đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-phu/1055362/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.