“Cô cũng mặc như cái bao tải đấy thôi!” Phùng Thanh Tâm không chịu thua khinh thường bật lại một câu. Nhưng nói thật, La Mẫn Tuyên từ nhỏ đã có gu thời trang rồi, bản thân cô còn là cái sào quần áo điển hình cứ khoác lên bộ nào là hợp bộ đó thậm chí còn đẹp hơn.
Tuy hôm nay La Mẫn Tuyên chọn một chiếc váy babydoll nhưng kiểu dáng thời thượng lại đi kèm phụ kiện thích hợp làm cô có phần trẻ trung, năng động hơn mọi khi.
La Mẫn Tuyên cảm thấy đối mặt với Phùng Thanh Tâm cô cũng muốn trở nên thiểu năng.
Phiền phức!
“Được, được, cô nói gì cũng đúng. Cô đẹp nhất giờ tránh ra cho tôi đi được chưa?” La Mẫn Tuyên mất kiên nhẫn xoa trán.
Phùng Thanh Tâm gặp cô như gặp cố nhân, chẳng chịu buông tha: “Tự tiện vào đoàn làm phim giờ còn muốn bỏ chạy. Tôi phải tố cáo cô.”
La Mẫn Tuyên: “...” Nhỏ này khùng chắc luôn.
“Tố cáo cái gì?” Phía sau lưng Phùng Thanh Tâm truyền đến một giọng nói trầm thấp của đàn ông.
Cô ta quay đầu nhìn thấy Tô Hữu Duy đang từ từ bước tới chỗ này, hôm nay anh ăn vận thoải mái cả người toát ra loại khí chất thanh mát, tươi trẻ lại có chút gì đó ngông cuồng của thanh xuân.
Phùng Thanh Tâm ngơ ngẩn, tim loạn nhịp.
“Chủ, chủ tịch Tô!”
Tô Hữu Duy xem như cô ta không tồn tại thẳng thừng bước qua, chậm rãi khoác áo lông lên người La Mẫn Tuyên. La Mẫn Tuyên rụt cổ nép vào người anh, cảm thấy ấm áp.
“Nghe nói cô muốn tố cáo phu nhân nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-phan-hon-nhan-to-tong-dung-tuong-bo/295700/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.