La Mẫn Tuyên bưng ly nước ép khẽ uống một ngụm, khuôn mặt không rõ biểu tình: “Thế sao? Ngày ông đuổi mẹ con tôi ra khỏi nhà sao tôi chưa từng nghe ông nói qua?”
La Bình phẫn uất trong lòng. Thật không hiểu nổi đứa con gái từng nghe lời ông ta răm rắp bây giờ lại miệng mồm sắc bén như vậy, nói câu nào liền khiến ông ta á khẩu câu đó.
Nhìn dáng vẻ nghiêng nước nghiêng thành của cô, La Bình càng cảm thấy cô không hề giống mình. Ông ta nhớ đến lời của Châu Ngọc Mai, nói rằng giữa Lâm Phi Linh và Đàm Hạo có quan hệ không rõ ràng.
Đột nhiên La Bình nghi ngờ La Mẫn Tuyên không phải là con ruột của ông mà là nghiệt chủng Lâm Phi Linh tạo ra với Đàm Hạo.
Nghĩ thế, tay ông ta siết chặt dao, máu nóng lan ra toàn thân. Nhưng ngoài mặt vẫn giữ phong thái bình tĩnh, một người cha yêu thương con gái mình:
“Ba thừa nhận, là ba không tốt. Nhưng Tuyên Tuyên à, tình cảm không thể cưỡng ép. Ba và mẹ con cũng đã ly hôn trong hòa bình. Ba biết ba có lỗi với hai mẹ con con. Nhưng xin con hãy nghĩ cho ba, ba dù sao vẫn là ba ruột của con mà?”
“Ông vẫn còn biết tình cảm không thể cưỡng ép sao? Thế mà lúc ông ép gả tôi cho Tô Hữu Duy ông còn chưa từng hỏi tôi xem có muốn không?” La Mẫn Tuyên bật cười chế giễu. Còn nói ly hôn hòa bình? Là mẹ cô không cần một đồng tài sản nào của ông ta nên ông ta mới thấy đây là cuộc ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-phan-hon-nhan-to-tong-dung-tuong-bo/295678/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.