Châu Sơ Ly mặc dù hận La Mẫn Tuyên đến nghiến răng nghiến lợi nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ đáng thương:
“Em biết mình thua kém chị. Nhưng em cũng cảm thấy thật may mắn vì chủ tịch Tô không chọn em để em có cơ hội gặp được anh Thái Liêm, cũng nhận ra trái tim mình thực sự yêu anh ấy.” Châu Sơ Ly ngượng ngùng chạm mắt với Tiêu Thái Liêm. Cậu ta ngẩn người lòng rối như tơ vò.
Đàn ông dẫu sao vẫn thích phụ nữ đối với họ một mảnh si tình.
La Mẫn Tuyên không hơi sức đâu xem Châu Sơ Ly diễn kịch mãi, em gái này của cô đúng là có chút thiên phú diễn xuất.
Cô nhếch môi: “Vậy thì chúc hai người vẫn hạnh phúc mãi như bây giờ, đừng khiến tôi thất vọng đó Châu Sơ Ly.” Dứt lời, La Mẫn Tiên trao cho cô ta cái nhìn đầy thâm ý khiến Châu Sơ Ly không khỏi lo lắng.
Con nhãi này chả lẽ đã biết được gì đó rồi? Không thể nào, quá khứ đen tối kia của cô ta đã hoàn toàn bị xóa bỏ những người liên quan cũng bị cô ta thuê người trừ khử La Mẫn Tuyên chắc chắn không điều tra ra được.
Châu Sơ Ly bấm ngón tay tự trấn an chính mình.
La Mẫn Tuyên cũng không muốn nhiều lời nói xong câu đó liền xoay người rời đi.
Bóng lưng cô thẳng tắp, kiêu hãnh như một con thiên nga xinh đẹp. Tiêu Thái Liêm thảng thốt, dường như cậu được nhìn thấy con người khác của La Mẫn Tuyên.
Dáng vẻ của một đại tiểu thư nuôi dưỡng trong nhà phú quý, cốt cách thanh cao, băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-phan-hon-nhan-to-tong-dung-tuong-bo/295674/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.