*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Công tử, ở đây có phong thư, là của ngươi a.”
“Thư? Ai gửi vậy?”
“Không biết a, ta vừa nhặt được bên ngoài Dạ Lăng Các, thấy phía trên có tên công tử nên nghĩ này hẳn là của ngươi a.” Tiểu Trúc đưa thư cho Tại Trung.
“Nga……” Nhận lấy phong thư rồi mở ra đọc.
“Công tử, là ai gửi thế?”
“Là Lâm Thiên Nghi.” Tại Trung cười cười.
“Tam phu nhân? Nếu có việc, sao không trực tiếp đến tìm công tử? Viết thư làm gì a?”
“Nha đầu, này ngươi không hiểu rồi.”
“Thôi kệ, nhưng nội dung trong thư là gì thế?”
“Nàng nói, nàng sẽ ở Viễn Đình Lâu chờ ta.” Nữ nhân chết tiệt, ta sao có thể đến đó được, không biết ta đây mù đường sao?!
“Sao? Hẹn ngươi uống trà? Đừng nói rằng nàng ta thích ngươi a.”
“Có thể lắm chứ, cũng khó trách, ai bảo ta quá suất làm gì.”
“冏 Lại nói nhảm, công tử, ngươi biết mục đích chính của nàng ta là gì không?”
“Có thể, là muốn giải quyết ta.”
“A? Giải quyết? Là muốn giết ngươi sao? Sao ngươi có thể cười như vậy a? Bị ngốc sao?”
“Tiểu Trúc.”
“Sao thế?”
“Sau khi ta ra ngoài, nếu thấy tam phu nhân quay về nhưng không có ta đi cùng……”
“Ta sẽ giúp ngươi báo thù.” Tiểu Trúc dũng cảm nói.
“Điên à! Ai cần ngươi báo thù! Ta muốn ngươi bảo vệ nàng, ngươi hẳn cũng biết võ công nhỉ?” Thân là người của Vương phủ, chút công phu hẳn phải có để phòng thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-xuyen-khong-bat-dac-di/1348139/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.