Kỷ Sơn Thanh ngồi trên ghế, miễn cưỡng ngửa đầu nhìn chằm chằm Triệu Ý, dục vọng nóng rực như muốn tràn ra từ đôi mắt u tối, nhưng hắn vẫn cắn chặt răng không nói một lời nào.
Trán Kỷ Sơn Thanh rịn mồ hôi, chạy dọc từ thái dương xuống. Hắn lại tháo một khuy áo nữa, cả người đều viết dòng chữ "Tôi rất muốn."
Triệu Ý nhìn hắn một hồi, thưởng thức bộ dạng chó dại bị buộc xích đang rất khó chịu này, sau đó thèm khát vươn tay với lấy suối nguồn đầy tội lỗi.
Lần này Kỷ Sơn Thanh không đẩy cậu râ, mà ngửa đầu về phía sau, từ trong cổ họng phát ra một tiếng hừ nhẹ.
Tiếng khóa bị kéo nhẹ ra vang lên rất rõ ràng.
Triệu Ý từ từ ngồi xuống, hai tay bao lấy thứ thô to xấu xí kia một cách hết sức cẩn thận.
Trong thoáng chốc, cả người Kỷ Sơn Thanh run lên nhè nhẹ, kiềm nén khó chịu không dám phát ra tiếng.
Hắn sợ rằng quá buông thả, vượt khỏi sự khống chế của mình sẽ nuốt luôn cả người này.
Triệu Ý nắm giữ lấy tiết tấu, tóm lấy toàn bộ tình cảm của Kỷ Sơn Thanh.
"Kỷ Sơn Thanh, nhìn em."
Kỷ Sơn Thanh tựa vào lưng ghế, ngã hẳn ra phía sau, hắn từ từ nhắm hai mắt lại, không nhúc nhích nữa.
Triệu Ý dùng tay cầm lấy, hắn bị cậu khống chế nên khẽ rên một tiếng.
"Nhìn em!"
Hắn giật giật cổ, nghiêng đầu tới một góc độ mà Triệu Ý thấy được, hai ánh mắt chạm nhau trong thoáng chốc.
Triệu Ý hài lòng, cậu nhìn say đắm khuôn mặt Kỷ Sơn Thanh, tay thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-tinh-sinh-y-dong/778685/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.