Biên tập: Thư Lạc
Chỉnh sửa: June
"Đầm hoa đào rộng sâu ngàn thước, chỉ ước gì được ngủ với Sơn Thanh..."
♦ Bắt chuyện ♦
Dọc đường đi chẳng còn ai nói với nhau thêm một lời nào nữa. Về đến nơi, người lúc đó ở bên ngoài sửa xe đã đi đâu mất. Kỷ Sơn Thanh nhìn qua chiếc xe đang đỗ ở bên kia rồi xách đồ bước vào cửa hàng.
"Ê này." Triệu Ý chạy vội lên trước hai bước, gọi hắn lại: "Tôi không vào đâu." Cậu liếc nhìn con xe ba bánh cũ kĩ: "Để đồ lên xe đi."
"Lỡ mất thì sao."
"Có đáng bao nhiêu đâu." Triệu Ý không tin lắm: "Huống chi ai lại đi trộm mấy thứ này."
Kỷ Sơn Thanh im lặng nhìn cậu, nhìm chòng chọc một lúc rồi chuyển túi đồ trên tay trái sang tay phải, chìa cái tay không ấy ra cho cậu: "Đưa tôi, tôi xách vào cho, cậu cứ đứng chờ ở đây."
"Cám ơn nhé." Triệu Ý bày tỏ rất là thật trân.
Kỷ Sơn Thanh chả buồn để ý đến cậu nữa, xách đồ xoay người đi vào trong cửa hàng, cao ngạo đẹp trai lạnh lùng nhức nách.
Triệu Ý véo nhẹ sống mũi, đi ra chỗ lề đường.
Cậu cúi đầu, chân giẫm lên lề.
nh, Kỷ Sơn Thanh lái xe xe ba bánh nhi liền vẫn luôn đổ, còn không có người đi được mau. Triệu Ý ngồi ở xe đấu nhi tiểu băng ghế thượng phiền đến không được, Kỷ Sơn Thanh nhưng thật ra không có gì biểu tình. Đường bị xe đổ, liền dừng lại, dựa vào phía sau chỗ tựa lưng thượng, kiên nhẫn chờ xe cùng người sai khai, có thể đi rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-tinh-sinh-y-dong/778662/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.