Biên tập: Thư Lạc
Chỉnh sửa: June
"Đầm hoa đào rộng sâu ngàn thước, chỉ ước gì được ngủ với Sơn Thanh..."
♦ Chưa nếm trải cuộc đời ♦
Kỷ Sơn Thanh rảo bước khiến Triệu Ý theo sau hắn cũng bất giác đi nhanh hơn bình thường. Vừa tới nơi là Triệu Ý đã nghe thấy tiếng thở gấp gáp của mình. Dù gì cậu cũng đến phòng thể hình ba lần một tuần, thế mà khi lia mắt sang nhìn dáng vẻ thong dong của Kỷ Sơn Thanh, cậu lại cảm thấy mình giống như chưa từng đến phòng tập bao giờ.
Thấy hơi tức cái bụng rồi đấy. Triệu Ý tưng tức, gắng điều hòa lại hơi thở loạn nhịp của mình, nhẹ nhàng hít vào thở ra.
Để ý tới sự thay đổi của cậu, Kỷ Sơn Thanh nhìn cậu với ánh mắt hơi kỳ dị, sau đó cười như không cười dời mắt đi, tay nắm thành đấm đè nhẹ lên môi. Triệu Ý hình như đã nghe được tiếng cười khẽ lọt ra từ miệng hắn.
Đậu mè, cười cái cục cớt mà cười!
Triệu Ý lạnh lùng nhìn hắn chòng chọc, không nói năng gì cả, mặt đanh lại. Nếu không thấy ý lạnh ớn người trong mắt cậu thì quả thật Kỷ Sơn Thanh đã không nhận ra được lúc này cậu đã cáu um lên, muốn đánh người lắm rồi.
Thấy vậy, Kỷ Sơn Thanh thức thời bỏ nắm đấm xuống, ho nhẹ hai tiếng, hết cười.
Triệu Ý né khỏi người thứ năm va phải cậu, sắc mặt không thể dùng từ quạu để hình dung nữa. Cậu luôn không thích tiếp xúc tay chân với người lạ, nhưng ở nơi đông đúc người chen người như chợ thì có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-tinh-sinh-y-dong/778660/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.