Biên tập: Nguyệt Mẫn
Chỉnh sửa: June
====
"Sơn Thanh nói tôi giảng quy củ cho cậu, thật ra cũng không có gì, chỉ là những thứ bình thường trong cuộc sống, dù sao giáo viên như chúng ta cũng sống tập thể với nhau, nên cần có vài quy tắc phải nói." Lão Lý lái chuyện sang chỗ khác, dường như không muốn nói quá nhiều về Kỷ Sơn Thanh. "Cũng có gì đâu, cứ làm việc, nấu cơm, rửa chén rồi quét dọn vệ sinh thôi. Bây giờ chỗ chúng ta có Hữu Vi và Sơn Thanh biết nấu cơm nên sẽ thay phiên nấu, tụi Trần Diệu sẽ thay phiên rửa chén. Dọn vệ sinh hai ngày một lần, dọn cả rác của các phòng. Một tuần cậu sẽ lên thị trấn một lần để mua nhu yếu phẩm, chỉ vậy thôi."
Kỷ Sơn Thanh còn biết nấu cơm? Nhìn kiểu gì cũng không thấy giống.
Lão Lý thấy cậu không trả lời nên hỏi lại: "Cậu biết nấu cơm không?"
Triệu Ý mấp máy môi, khẽ cười một cái: "Chịu thôi, cho tôi vào đội rửa chén đi, còn lại thì mấy người cứ sắp xếp."
Lão Lý hút xong một điếu thuốc, cười cười "Ok." Lão quay đầu lại nhìn Triệu Ý với vẻ mặt hiền hòa: "Cậu là người tốt."
Triệu Ý cười một tiếng không đáp lời.
Cậu đã nghe nhiều từ miêu tả về mình rồi, chỉ là chưa từng có ai nói cậu là người tốt cả. Triệu Ý cảm thấy tiêu chuẩn nhìn người của Lão Lý hơi sai sai.
Lại nghĩ đến chuyện lão gọi Kỷ Sơn Thanh là người tốt, càng chắc chắn lão này chẳng biết nhìn người.
Cuối tháng tám trời không nóng một cách cháy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-tinh-sinh-y-dong/778641/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.