Không còn thuốc.
Triệu Ý đã châm nốt điếu thuốc cuối cùng.
Ông chủ quầy bán quà vặt thấy Kỷ Sơn Thanh đến liền vội vàng cất di động, ngẩng đầu hỏi: "Anh Sơn."
"Ừm."
Kỷ Sơn Thanh đưa cho anh ta hai mươi đồng.
Ông chủ nhận tiền, hỏi cũng không cần hỏi đã cầm hai bao thuốc Hồng Hà ra.
Kỷ Sơn Thanh tựa vào quầy hàng xé mở bao bì, rút ra một điếu thuốc, ngậm lấy nhưng không châm lửa.
Quầy hàng rất bừa, bày biện đủ loại đồ ăn vặt.
Lung tung rối loạn, đủ mọi sắc màu.
Góc bàn có mấy lọ nhựa lớn, bên trong đựng đủ loại kẹo, mấy bình này đều đồng giá, trước kia là một mao tiền ba viên, giờ là một mao hai viên.
Kẹo sô cô la anh thường mua chính là đựng trong bình đó.
Kỷ Sơn Thanh nhìn mấy cái bình một lát, nhẹ nhàng cắn cắn điếu thuốc đang ngậm.
Ông chủ đầu óc nhanh nhạy, nhìn người nhiều, hỏi Kỷ Sơn Thanh: "Anh Sơn muốn mua kẹo sô cô la à? Để tôi đưa anh mấy viên."
Hắn vươn người lấy bình kẹo sô cô la ra, mở nắm, bốc một nắm to, nhìn Kỷ Sơn Thanh, chờ người đưa tay nhận.
Nhưng Kỷ Sơn Thanh lại không có ý định lấy, anh nhìn bình kẹo kia, hỏi: "Còn loại khác không? Loại ngon hơn loại này."
"Kẹo sô cô la chỗ tôi chỉ có một loại thôi." Ông chủ bỏ nắm kẹo trên tay vào túi bóng, đặt lên quầy gần Kỷ Sơn Thanh, nói: "Loại này tôi ăn thử rồi, không ngọt, ăn ngon mà."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-tinh-sinh-y-dong/3536955/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.