Biên tập: Nguyệt Mẫn
Chỉnh sửa: June
------
Lúc Triệu Ý bê cái bồn tắm nhỏ của mình quay lại thì cảm thấy bầu trời như sáng ngời trong xanh, ánh nắng ấm áp dễ chịu, thậm chí một ngọn gió nhỏ cũng thổi cậu bay đi mất. Kết quả của việc tắm rửa quả nhiên là dịu đi mệt nhọc, tâm thanh tịnh sáng trong, bao nhiêu bực bội cũng tan đi hết. Triệu Ý đang vui vẻ như muốn cất cánh thì đụng phải Kỷ Sơn Thanh ở hành lang, cậu cảm thấy hắn cũng khá là được mắt, còn rất tốt bụng lên tiếng chào hỏi, Kỷ Sơn Thanh đáp cậu không nhiệt tình lắm thì sau đó vẻ mặt có hơi là lạ.
Không trách được thái độ của Kỷ Sơn Thanh vì một lời khó mà nói hết, dù sao một tiếng trước hắn lại bị Trần Diệu khóc lóc kể lể, cũng hiểu được ngon lửa đang âm ỉ giữa Triệu Ý và Trần Diệu. Tính tình của Trần DIệu vốn tốt hơn Triệu Ý thế mà còn nghẹn cả một buổi sáng. Hắn nghĩ Triệu Ý hẳn sẽ trực tiếp bùng cháy nhưng sao trông người này lại khá là... vui vẻ.
Kỷ Sơn Thanh cảm thấy hắn không tài nào hiểu nổi giáo viên tình nguyện này.
Đúng là có lỗi, hắn còn ác ý phỏng đoán vị tổ tông này đây.
Kỷ Sơn Thanh sờ lên mũi của mình, vẻ mặt ôn hòa khó có được mà nói: "Cậu vừa lỡ bữa sáng, chúng tôi vừa ăn cả rồi, tôi có để đồ ăn trong bếp cho cậu đấy."
Triệu Ý bưng bồn mở cửa ra để chuẩn bị vào nhà, nói một câu cho có: "À."
Kỷ Sơn Thanh nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-tinh-sinh-y-dong/252280/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.