Biên tập: Nguyệt Mẫn
Chỉnh sửa: June
=======
Điện thoại trong túi rung lên. Tối qua sau khi Kỷ Sơn Thanh quậy tung một trận thì Triệu Ý cũng chỉnh điện thoại đến chế độ im lặng. Đến giờ cậu mới bật điện thoại lên.
Cậu lấy điện thoại ra nhìn.
Triệu Tinh Vân
Ngón tay lướt lên màn hình sau đó Triệu Ý mới áp điện thoại vào tai: "Alo."
"Triệu ý, em có biết chị gọi cho em bao nhiêu lần rồi không, em cố ý đúng không hả?"
Haizz, đúng là vẫn không lễ phép gì cả, còn chẳng chào hỏi được câu nào.
"Biết thế rồi sao còn nói ra để rước nhục vào người vậy? Chẳng lẽ chị mog tôi nói là mình cố ý tắt điện thoại à? Xin lỗi nhé, là tôi cố ý đấy, vừa lòng chưa? Lần sau trước khi gọi thì nhớ dọn sạch mất cái vớ vẩn trong đầu rồi hãy mở miệng."
Phía bên kia điện thoại truyền đến tiếng hít sâu một hơi, không thể không nói rằng Triệu Tinh Vân làm luật sự đã quen thì rõ ràng chuyện tiết chế không phải bình thường.
"Em ở đâu?"
"Trong núi."
"Rồi không tính về luôn sao?"
"Ừ."
"Ba rất lo lắng cho em."
"Ha."
Lời nói đàng hoàng trịnh trọng, đỉnh nhất vẫn là kỹ năng dỗ dành. Suýt nữa thì Triệu Ý đã bị những lời quan tâm chân thành này nung chảy rồi.
"Chị gọi điện đến đây chỉ muốn nói vài câu vớ vẩn vô nghĩa này thôi sao? Thế mà tôi còn đánh giá cao chị đấy." Vẻ mặt Triệu Ý thờ ơ, khóe miệng nở một nụ cười châm biếm rồi ánh mắt như lơ đãng nhìn vào một thân cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-tinh-sinh-y-dong/252275/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.