Dịch: Cookie18
Chỉnh sửa: June
"Đầm hoa đào rộng sâu ngàn thước, chỉ ước gì được ngủ với Sơn Thanh..."
=============
Ông chú bên cạnh đã thiếp đi, đầu cứ gật lên gật xuống, chiếc điện thoại chiếu phim trên bàn vẫn chưa tắt đang lớn tiếng hát "Chàng là gió, thiếp là cát, triền triền miên miên...".Tự nhiên đứa bé con của dì ngồi phía trước lại chạy ra giữa hành lang ngồi xổm định đi ị.Nhóm người lớn hết hồn hô to, có người còn phá lên cười vì hành động mất lịch sự của đứa trẻ, cách đó không xa có một thằng nhóc còn đang ăn mì gói.
Thằng nhóc đó chỉ liếc qua bên này một cái, miệng vẫn tiếp tục nhồm nhoàm nhai mì, đến lông mày cũng không thèm nhíu một cái.
Giày của ông chú lại rớt xuống để lộ ra phân nửa bàn chân, bay ra mùi chua thoang thoảng,giúp cho toa xe hỗn tạp nàylại có thêm một mùi vị gia nhập.
Triệu Ý hiếm khi ngồi xe lửa. Ở đây, đủ mọi tầng lớp xã hội cùng chen chúc trong một toa xe, đời người trăm ngàn kiểu, chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Cậu thở dài một cái, kéo chiếc khẩu trang đang nằm dưới cầm lên trên bao lại mũi và miệng. Mặc dù vẫn không thể hoàn toàn chặn hết loại mùi khó ngửi kia, nhưng tính ra đã đỡ hơn rất nhiều.
Điện thoại lại rung lên một lần.
—— Mày không ở trong thành phố? Mày đi đâu vậy?
Lại là Triệu Tinh Vân.Có lúc Triệu Ý cảm thấy nàng thật kỳ lạ, cậu chẳng hiểu nổi động lực nào giúp Triệu Tinh Vân tích cực mặt nóng áp mông lạnh đều đặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-tinh-sinh-y-dong/252267/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.