Editor: Cát CánhTiêu Nguyệt Kỳ dịu dàng đứng dậy, nhẹ nhàng nói: “Nguyệt Kỳ hiểu được.”
Thái hậu nhìn thấy dáng vẻ ngoan ngoãn của Tiêu Nguyệt Kỳ, lại thận trọng nhìn chằm chằm xem xét đôi khuyên tai đông châu trên tai nàng. Cuối cùng mới vừa lòng cười nói:
“Ai gia biết con hiểu chuyện. Về nhà nghỉ ngơi trước đi, lần này được thăng làm quý nhân, ai gia cũng chuẩn bị cho con một số đồ. Ngày mai sai người tới chỗ ta lấy.”
Tiêu Nguyệt Kỳ vẻ mặt vui vẻ cúi người, “Nguyệt Kỳ tạ ơn Thái hậu nương nương.”
Thái hậu gật đầu hiền từ, Tiêu Nguyệt Kỳ cũng rất thức thời cáo lui.
Trong lúc xoay người ánh mắt nàng thờ ơ lướt qua Tiêu quý phi vẻ mặt tức giận nhưng lại được Thái hậu thân thiết kéo tới bên người.
Vừa đi ra khỏi Từ An Cung, biểu tình vui vẻ trên mặt Tiêu Nguyệt Kỳ lập tức tản ra. Vừa mới nghĩ tới tình cảnh ban nãy, lòng bàn tay không nhịn được nắm chặt khăn lụa.
“Quý nhân?”
Tiêu Nguyệt Kỳ nhìn tiểu cung nữ vẻ mặt nghi ngờ, thu cảm xúc lại, lên tiếng nói: “Không sao, về trước đi. Chiêu Nghi Cung vẫn còn rất nhiều đồ đạc chưa thu dọn.”
Tiểu cung nữ vâng một tiếng, vội vàng ngoan ngoãn đi theo sau nàng.
Trong Từ An Cung, Tiêu quý phi cũng rõ ràng rất không vừa lòng bởi vì thái độ thân thiết của Thái hậu đối với Tiêu Nguyệt Kỳ như thế.
Thái hậu nhìn tính tình của nàng vẫn thẳng thắn như trước, có chút bất đắc dĩ, “Ngươi lại giận dỗi như trẻ con cái gì? Nói thế nào thì Tiêu Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-thien-tu/830887/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.