Editor: Cát Cánh“Hoành Dịch, ngươi ngồi ở đây làm gì? Chơi trốn tìm hả?” Triệu Thần Ngữ ôm đứa bé mềm mại quơ quơ, khó hiểu hỏi.
Triệu Hoành Dịch vô cùng thích vị Hoàng thúc thỉnh thoảng mới gặp nhưng lại chơi cùng với nó, còn có thể mang nó ra ngoài cung chơi những món đồ chơi mới lạ này. Nghe Triệu Thần Ngữ hỏi nó, nó nhăn mặt một chút, thành thật trả lời:
“Hoành Dịch muốn gặp Phụ hoàng.”
“Gặp huynh ấy làm gì.” Triệu Thần Ngữ lập tức nhăn mặt, “Cả ngày chỉ biết nghiêm mặt dạy người. Còn không bằng đi chơi với Hoàng thúc.”
“Nhưng Hoành Dịch đã rất lâu rồi chưa gặp Phụ hoàng.” Triệu Hoành Dịch nắn ngón tay nhỏ giọng nói: “Mỗi ngày Thái phó đều biểu dương Hoành Dịch trên lớp, nhưng Phụ hoàng vẫn không tới.”
Nhìn thấy dáng vẻ tủi thân nhỏ bé của Triệu Hoành Dịch, Triệu Thần Ngữ vội vàng vươn tay bóp bóp má nó.
“Được rồi, đừng buồn nữa. Phụ hoàng của ngươi mỗi ngày đều chỉ biết chính sự, chẳng thông tình đạt lý, nên quen từ sớm rồi chứ. Đi, Hoàng thúc dẫn ngươi đi gặp huynh ấy.”
Triệu Thần Ngữ từ bé đã chán ghét Tiêu quý phi ngang ngược, ương ngạnh, may là cho tới bây giờ nàng ta còn chưa có con. Y cũng chẳng thích Thục phi tẹo nào, luôn cảm thấy những nữ nhân kia đều không xứng với Hoàng huynh. Nhưng không chịu nổi trước đây Hoàng huynh lại thích nàng ta như vậy.
Nhưng Triệu Thần Ngữ vẫn luôn yêu thích con của nàng ta.
Con nối dõi của Triệu Thần Hi ít ỏi, không tính hai đứa trẻ vẫn còn đang bú sữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-thien-tu/830883/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.