Hai tay khựng lại giữa không trung, Hứa Lâm Hàn khó hiểu nhìn Tiểu Nguyên không biết nói gì, mà ánh mắt của cậu như đề phòng hắn, hơi thở có phần gấp gáp hơn. Cả người thu vào góc tường.
-Em làm sao vậy?? Không muốn anh cởi đồ sao?
-A....a....a....a!!!
Tiểu Nguyên đề phòng không muốn cho Lâm Hàn chạm vào thân thể của mình, cho nên vừa nãy khi người kia đưa tay đến cậu mới có phản ứng như vậy.
Lâm Hàn cảm nhận Tiểu Nguyên chỉ đề phòng thôi, còn những hành động khác hay nổi sợ hãi không có bộc lộ ra. Hắn đánh bạo cầm bao thú bông lớn trải ra giường, đẩy con heo bông lớn nhất, cũng là con heo bông cậu thích nhất đến trước mặt. Kiên trì dụ dỗ.
- Có dễ thương không, em thấy có dễ thương không.
- A...a...a!!
Tiểu Nguyên trong lòng bỗng nhiên như tìm thấy được bấu vật, đại não của cậu cứ có cảm giác quen thuộc với cái thứ to bự trước mặt. Buông tay đang nắm cổ áo ra, Tiểu Nguyên đi đến dùng tay sợ nhẹ lên lớp bông của nó, miệng nở nụ cười ngây dại vô định.
- Anh cho em con heo bông ấy, em muốn mang nó đi đâu cũng được. Tuỳ ý em cả, nhưng con ở đây cũng vậy. Anh đều cho em hết, chỉ cần bây giờ em chịu đi tắm rửa có được hay không.
Âm thanh lời nói của Lâm Hàn phát ra đều đều, Tiểu Nguyên nghi hoặc nhìn hắn.
Thấy vậy, hắn cố nhẹ giọng hơn chút nữa, bình tĩnh thuyết phục cũng như trấn an cậu.
- Em yên tâm đi, anh không có làm gì em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-thang-ngoc/1418246/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.