Diệp Anh nói xong lời cần nói liền làm như không có chuyện gì xảy ra, bình thản ngồi trên ghế sofa phòng bệnh bấm điện thoại. Mặc kệ Tiểu Nguyên vẫn còn trong trạng thái sợ hãi nói không nên lời. 
Cho nên lúc Lâm Hàn đi vào, chỉ thấy cảnh một Diệp Anh ung dung ngồi trên ghế, một Tiểu Nguyên ngoan ngoãn nằm yên trên giường bệnh. Nhìn đến đây, Lâm Hàn thở dài nhẹ nhõm tiến đến đặt một hộp sữa cùng miếng bánh sandwich trên bàn cho cô. 
-Đồ căn tin bệnh viện không ngon, em ăn tạm vậy. Vừa nãy anh có gọi điện thoại dặn gì Linh nấu cho em vài món ngon rồi. 
Diệp Anh nhìn miếng bánh cùng với hộp sữa rẻ tiền trên bàn. Trong lòng thật sự rất muốn ói, lòng tự nghĩ. 
-Những thức ăn rẻ tiền, mình ăn vào không khéo lại bị ngộ độc mà nhập viện mất....hừ. 
Diệp Anh càng nhìn càng muốn ói, cho nên đành phải cười trừ đứng lên hướng anh nói. 
-Lâm Hàn!!! Em chợt nhận ra mình còn một chút việc ở nhà chưa làm xong. Bây giờ em về trước, có gì sẽ ăn ở nhà luôn. Cho nên em về trước đi. 
Lâm Hàn để ta thấy Tiểu Nguyên nằm bất động như một pho tượng liền lo lắng. Anh cũng không có níu kéo cô lại, mà chỉ gật đầu đồng ý. 
-Hôm nay mới về nước, em ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe đi. 
Diệp Anh nhón người hôn lên má Lâm Hàn một cái thật to, sau đó liếc mắt nhìn đến Tiểu Nguyên đó mà cười cười đáp. 
- Vậy anh chăm sóc Tiểu Nguyên đi, em về trước. Tài xế đã đợi ở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-thang-ngoc/1418212/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.