Nhà hàng mà Lâm Hàn đưa Tiểu Nguyên đến chuyên về các món hải sản, biết Tiểu Nguyên thích ăn tôm, cho nên anh mới dặn Văn Khang đặt một chỗ ở đây. 
Đây là một hàng nổi tiếng của thành phố, cho nên số người vào ra rất nhiều. Tiểu Nguyên vừa bước vào, đã thấy rất nhiều người ngồi xung quanh. Nỗi sợ hãi trong lòng lại dâng lên khiến cậu chùn bước, bàn tay bất giác theo vô thức nắm chặt lấy ống tay áo của Hứa Lâm Hàn. 
-Sao vậy? Có phải có quá nhiều người ở đây nên khiến em sợ hãi có phải không ? 
-Vâng...vâng ạ!! 
Hứa Lâm Hàn biết Tiểu Nguyên luôn luôn sợ hãi như vậy, cho dù anh đã cố gắng thử bao nhiêu cách thì vẫn không thể loại bỏ tính cách ấy của cậu. Cho nên thay vì cứ ép Tiểu Nguyên thay đổi thì Hứa Lâm Hàn lại chọn cách che chở cho cậu. 
Lâm Hàn nhẹ nhàng xoa đầu trấn an Tiểu Nguyên, nắm tay cậu kéo vào trong. Còn không quên trấn an. 
-Có anh ở đây rồi, em đừng sợ. Mọi người sẽ không ai làm gì em đâu!! 
Tiểu Nguyên được Hứa Lâm Hàn kéo sát vào người xem cậu như vật nhỏ mà che chắn. Lúc nhân viên bước ra đón tiếp hai người,cũng chỉ có mình Lâm Hàn nói. 
- Tìm giúp một chỗ ngồi gần góc khuất. Đứa nhóc này không thích chỗ đông người. 
-Vâng ạ!!!Mời Hàn tổng đi theo tôi. 
Nhân viên phục vụ vừa nghe yêu cầu của anh, lập tức nở nụ cười thân thiện chỉ dẫn hai người đến một góc khuất ở lầu hai. Ở đây khá vắng người, không đông như ở tầng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-thang-ngoc/1418203/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.