Lúc thụ sáp lại gần, nam thần vốn có thể né tránh, thế nhưng dường như hắn đã bị cố định không thể động đậy, chỉ có thể trơ mắt nhìn thụ tiến càng lúc càng gần, mãi đến khi đôi môi ấy chạm lấy môi mình.
Phản ứng đầu tiên là, môi Hứa Hạ khá ấm.
Phản ứng thứ hai là, rất mềm, rất ngốc.
Chắc có lẽ Hứa Hạ không biết hôn môi, lúc ý nghĩ này lóe lên trong đầu nam thần có hơi muốn bật cười, thế nhưng sau đó nhiều hơn là sự chua xót. Có lẽ, hắn là mối tình đầu của người này.
Giống như Hứa Hạ đã nói, chín năm qua, mỗi ngày mỗi giờ đều yêu đều thích.
Không có ai có thể ơ thờ không rung động trước lời bày tỏ thế này, hắn cũng thế.
Năm đó nam thần cũng đã từng yêu thích một người, nhưng phần tình cảm ấy vẫn rất khắc chế không để bản thân bị tổn thương nhiều. Sau khi quãng thời gian phóng túng qua đi, hắn cũng đã buông tay.
Nhưng Hứa Hạ thì không, ngần ấy năm rồi cậu vẫn thích hắn.
Nam thần biết rõ lúc này mình nên đẩy ra, hắn không thể ám muội với cái người thật lòng yêu thương mình này. Lúc chưa xác định quan hệ đã hôn môi thì là gì đây, sau khi để Hứa Hạ toại nguyện lại cự tuyệt tiếp, như thế tổn thương há chẳng phải càng sâu hơn ư.
Tay hắn đã giơ lên đặt trên đôi vai thụ, lúc đang muốn đẩy nhẹ thì lại cảm giác được người ấy đang run. Giống như cái lúc cậu ấy kéo lấy áo mình, đôi tay ấy cũng run bần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-tham-men/830812/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.