Trần tiểu thư nhanh chóng phát hiện bầu không khí có điểm vi diệu. Cô nhìn nam thần rồi lại nhìn thụ, hỏi một câu khá thừa: “Quen nhau à?”
Thụ cúi đầu, không lên tiếng.
Nam thần bảo: “Sao vội thế, mẹ anh tìm em bảo có chuyện muốn nói với em.”
Lời này vừa nói ra, Trần tiểu thư cũng không có cách nào rời đi. Cô khó xử nhìn thụ, lúc này nam thần nói: “Anh sẽ đưa cậu ấy về, không cần lo lắng.”
Thụ muốn nói tự mình có thể về được, không cần ai phải đưa hết. Nhưng hai người kia không thèm nghe ý kiến của cậu đã tự ra quyết định.
Tuy Trần tiểu thư muốn đưa Hứa Hạ đến bệnh viện, nhân tiện phát sinh chuyện gì đó, nhưng nhìn tình huống này thì coi như cô có tâm cũng đành vô lực. Cô chỉ đành giao Hứa Hạ cho anh họ, kéo ông anh mình sang một bên dặn dò phải đưa người yêu mình về cẩn thận.
Nam thần như cười như không: “Người của em? Người yêu?”
Trần tiểu thư trừng mắt: “Đừng có ý đồ xấu!” Cô biết anh họ mình là cong.
Nghĩ như vậy, Trần tiểu thư càng không yên lòng. Mị lực của ông anh họ này lớn bao nhiêu cô hiểu rất rõ.
Vừa định nói không muốn Cố Lam Sinh đưa đi thì vai cô đã bị đẩy một cái: “Đi nhanh đi, dì có chuyện muốn hỏi em đó.”
Trần tiểu thư đi một bước ngoái đầu ba lần, còn thụ thì đứng đực ra ở đó, dáng vẻ khổ đại cừu thâm.
Nam thần đã lâu không gặp thụ. Lúc người này ngẩng đầu lên nhìn mình, ánh mắt ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-tham-men/830805/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.