CHƯƠNG XI
Hắn im lặng chạy theo sau cậu, nhìn cậu ngơ ngác nhìn ngó xung quanh tìm kiếm điều gì đó. Mặc dù rất muốn hỏi cậu đang tìm gì nhưng hắn vẫn nhịn xuống tò mò mà theo sau cậu. Hắn nhìn tay cậu vẫn nắm lấy tay mình mỉm cười ấm áp, không biết đã bao lâu rồi cậu chưa nắm tay hắn chặt thế này. Nhớ lại ngày trước mỗi lần cậu cố gắng nắm lấy tay của hắn thì luôn luôn bị Trọng Huy hất ra hoặc tránh né. Và kể từ nhiều lần bị cự tuyệt như vậy cậu đã không còn cố nắm lấy tay hắn nữa. Mỗi lần nhớ lại những điều này Trọng Huy cứ như là bị một con dao cùn cứa vào từng chút từng chút một.
Một bóng lưng quen thuộc đập vào tầm mắt của Gia Uy, cậu liền kéo hắn chạy nhanh đến chỗ người đó. Ngay Lúc hắn vẫn còn đang mơ màng thì cậu đã nhanh tay túm lấy góc áo sơ mi của người kia. Hành động đột ngột khiến hắn và người đó giật bắn cả mình. Hắn chưa thấy cậu chủ động chạm vào người lạ như thế bao giờ kể từ khi quay về từ bệnh viện. Cậu luôn cố gắng tránh xa những người xung quanh, ngay cả hắn cũng phải rất nổ lục mới có thể chạm được vào cậu.
Vậy thì người này là ai, anh ta đặt biệt như thế nào mà lại khiến cho Gia Uy chủ động đến gần như thế? Trọng Huy nhíu mày nhìn người đàn ông cao một mét chín trước mặt thầm nghĩ: "Đáng chết, anh ta còn cao hơn cả mình." Song lại nhìn đến gương mặt tuấn tú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-my-tha-thu/252180/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.